Trong bữa tiệc Cưu Ma Trí đột nhiên đứng dậy hướng về Khang Hy xin cáo từ, Khang Hy sững sờ, còn tưởng rằng là lão phiên tăng bị ngượng không chịu nổi về trận giao đấu vừa rồi trên đỉnh Ngọc Hoàng lập tức trấn an nói:
– Pháp Luân Minh vương võ công cái thế, mọi người đều biết, chỉ một lần thất thủ, thì cũng đâu có cái gì quá mức, hà tất phải rút lui?
Cưu Ma Trí hai tay tạo bái lễ cung kính đáp:
– Hồi bẩm hoàng thượng, bần tăng cũng không phải là xem nặng vinh nhục, chỉ là võ công của bần tăng đã xảy ra chút sự cố, có một số vấn đề nghi hoặc, cần phải về Thổ Phồn thỉnh giáo cao nhân tiền bối ở Ninh Mã Tự để nhờ giải đáp, mong rằng hoàng thượng thứ lỗi.
Tống Thanh Thư cũng nói:
– Hoàng thượng, tại hạ đối với tình huống của Pháp luân Minh vương cũng có biết được ít nhiều, Pháp luân Minh vương quả thật là nói không ngoa.
– Nếu đã như vậy, thì trẫm cũng không làm khó quốc sư, đợi chốc nữa trẫm sẽ sai người viết quốc thư kết minh, quốc sư mang về Thổ Phồn, đây cũng là chuyện tốt giữa hai nước.
Khang Hy rất nhanh phản ứng nói.
– Có thể cùng Đại Thanh kết minh, quả thật là chuyện may mắn của Thổ Phồn.
Cưu Ma Trí lộ vẻ vui mừng, chuyến đi Trung Nguyên này cỉa lão, tuy rằng không xem là thành công, nhưng cùng Mãn Thanh kết liễu minh ước, trở về Thổ Phồng đương nhiên rất là thoả mãn.
– Nghe tiếng đã lâu cao tăng Liên Hoa Sinh đời trước của Ninh Mã Tự bế quan mấy chục năm, tu vi đã tiếp cận cảnh giới quỷ thần. Mong rằng Pháp Luân minh vương thay mặt bản tọa truyền lại, bản tọa khi nào sắp xếp được thời gian ổn thỏa, sẽ đi tới Ninh Mã Tự, lĩnh giáo tuyệt thế thần công của cao tang Liên Hoa.
Ngồi ở vị trí đầu Đông Phương Bất Bại để chén rượu xuống, từ tốn nói.
Cưu Ma Trí nghiêm túc nói:
– Ninh Mã Tự sẽ quét đường đón lấy Đông Phương giáo chủ.
Đông Phương Bất Bại gật đầu, tự rót tự uống.
Sau đó mấy ngày, Tống Thanh Thư ở trong trong hoàng cung nhàm chán, tiệc rượu qua đi đến ngày hôm sau thì Cưu Ma Trí đã khởi hành về Thổ Phồn, Vi Tiểu Bảo cũng nóng lòng quay về nhà ôm Song Nhi, Đông Phương Bất Bại hành tung quỷ bí, cũng không biết y đang ở nơi nào, chỉ còn lại có một Tống Thanh Thư nhất đẳng thị vệ, đi lại ở lại trong cung.
– May là Khang Hy nể tình ta là người trong giang hồ, đặc biệt khai ân không cần ứng tên điểm danh mỗi ngày, tránh khỏi mỗi ngày ở trong hoàng cung xoay quanh tuần tra.
Tống Thanh Thư lẩm bẩm.
Dựa theo ý của Khang Hy ý tứ, hắn bình thường thì không có làm cái gì cố định, chỉ khi nào có yêu cầu thì mới thông tri cho hắn.
…
Thấm thoát thời gian đã một năm trôi qua, tự nhận biết võ công của mình ở trong cái thế giới này cần phải tu luyện nhiều hơn, nếu không muốn giữa đường đứt gánh, nên hắn cũng tận dụng để nghiên cứu tận học tu luyện thêm…
– Ai, hàng ngày trôi qua giống như cứ chờ đợi một ngày nào đó sẽ có tiểu thư đến lâm hạnh, cái cảm giác này thật khó chịu a…
Đêm khuya Tống Thanh Thư đẩy cửa sổ mở ra, nhìn những vì tinh tú trên bầu trời than thở.
– Có thích khách!
Văng vẳng từ xa xa truyền đến, nếu Tống Thanh Thư không có được nội lực tinh thâm như bây giờ, thì có thể không nghe được.
– Hừm… thích khách nào ngu như vậy, hết chuyện chạy đến hoa viên của Từ Ninh cung?
Tống Thanh Thư lẩm bẩm mắng, bất quá nghĩ đến mình ở đây cũng đang tẻ nhạt, liền vươn mình nhảy ra ngoài cửa sổ hướng về nơi phát ra tiếng kêu phóng đến.
Cũng không lâu lắm, nghe tiếng binh khí va chạm, thị vệ của Mãn Thanh tuy rằng không có cao thủ chân chính, thế nhưng mỗi người võ nghệ đều tinh xảo, nếu bị bọn chúng dùng số đông quấn lấy, thì thích khách chỉ sợ cũng khó mà thoát được thân.
Lúc đi ngang qua hành lang, thấy rõ tình huống bên ngoài, sắc mặt Tống Thanh Thư biến đổi.
Bị thị vệ đại nội bao vây tấn công là một người mặc áo đen, tuy rằng có cái khăn đen bịt mặt, nhưng vóc người thướt tha đường cong rõ ràng đã chứng minh nói cho tất cả mọi người biết đây là một nữ nhân.
Vấn đề này cũng không phải là trọng yếu, điều khiến Tống Thanh Thư sắc mặt thay đổi chính là trong tay đối phương đang nắm thanh kiếm vàng rực rỡ theo hình dạng con rắn.
– Kim Xà kiếm?
Tống Thanh Thư giật mình, nghĩ đến Viên Thừa Chí đã chết, bây giờ đây là một nữ nhân, làm gì mà hắn không nhận rõ thân phận thích khách.
Tống Thanh Thư trong lòng đối với Viên phu nhân khâm phục vạn phần, biết được phu quân chết vào trong tay quân Thanh, nàng một nữ nhân, lại dám đơn thân độc mã dám xông vào Tử Cấm thành thủ vệ nghiêm ngặt của triều đình Mãn Thanh.
Có điều lấy võ công của nàng, ám sát Khang Hy chỉ là lấy trứng chọi vào đá, bây giờ thì tính mạng có thể giữ được hay không cũng còn khó nói.
Tống Thanh Thư tâm tư hỗn loạn, lúc này Viên phu nhân đã ngàn cân treo sợi tóc, một thân trầm thấp loạng choạng, trên cánh tay đã trúng sượt qua một kiếm.
Biết không có thể chờ đợi thêm, Tống Thanh Thư xoay cổ tay một cái, vận lên kình lực chiêu Song Long Hấp Thủy, nhắm ngay giữa trường nơi Viên phu nhân đang vô cùng chật vật chống đỡ, dùng nội công hút mạnh nàng về sau.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Truyện cổ trang, Truyện NTR, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 21/03/2019 06:29 (GMT+7) |