Hạ Thiên - Quyển 7

Phần 7

 – Á, đau quá…

An Khả Khả lúc này mới từ dưới đất ngồi lên, nàng dùng tay che mông, đau đến mức khóc cả lên. Hạ Thiên hất tay tuy không tính là dùng sức quá mạnh nhưng vẫn làm nàng văng ra tận mép giường, sau đó nàng rơi xuống đất, không may là cặp mông lại chạm đất trước, tuy chỗ khác chạm đất cũng không khá hơn bao nhiêu nhưng dù sao mông nàng vẫn rất vểnh, vì thế nàng cảm thấy đau đớn.

An Khả Khả vốn đã đủ uất ức, bây giờ nghe được những lời nói của Hạ Thiên thì lập tức muốn nổi điên, trên đời có loại người như vậy sao?

– Này, ai chạy vào trong ngực anh? Rõ ràng là anh ôm tôi, anh chiếm tiện nghi của tôi, tôi còn chưa tính sổ với anh, mà anh dám hất tôi xuống đất, anh trả đũa như vậy có phải là đàn ông không?

An Khả Khả tức giận gào lên.

– Tất nhiên tôi là đàn ông, không những là đàn ông, còn là đàn ông đẹp nhất tốt nhất thiên hạ, vì vậy cô mới chui vào ngực tôi.

Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn An Khả Khả:

– Đúng là tôi ôm cô, nhưng cô chui vào lòng tôi mới ôm.

– Hừ, tôi không chui vào lòng anh.

An Khả Khả tức giận nói.

– Khụ khụ!

Lúc này trong phòng vang lên tiếng ho khan.

Hai người cùng nhìn lại thì thấy Trần Di đang ngồi dưới đất rất ủ rũ.

– Điều này… Khả Khả, thật ra… Thật ra em không cẩn thận và lăn đến bên cạnh Hạ thần y, sau đó Hạ thần y cũng không cẩn thận ôm em vào lòng.

Trần Di cố nhịn cười nói.

An Khả Khả nghe nói như vậy thì rất buồn bực, nàng chỉ biết trách mình ngủ quá hỗn.

– Tôi đã nói cô tự chui vào lòng tôi rồi mà.

Hạ Thiên có chút đắc ý.

An Khả Khả vốn không còn gì để nói, nhưng khi thấy bộ dạng đắc ý của Hạ Thiên thì lập tức nổi giận:

– Coi như tôi lăn đến bên cạnh anh, sao anh lại ôm tôi.

– Cô cho rằng tôi muốn ôm cô sao? Tôi chỉ có thói quen ôm thứ gì đó khi đi ngủ mà thôi.

Hạ Thiên bĩu môi:

– Trước kia tôi thường ôm thần tiên tỷ tỷ ngủ, đôi khi không có thần tiên tỷ tỷ thì tôi ôm gấu bông. Chắc chắn tôi sẽ không coi cô là thần tiên tỷ tỷ, nhiều lắm cũng coi cô là gấu bông mà thôi.

– Anh…

An Khả Khả bị chọc tức:

– Tôi là người, là người sống, không phải gấu bông.

– Đúng vậy, vì vậy tôi mới thiệt thòi, cô không phải là vợ tôi, sao tôi phải ôm cô?

Hạ Thiên ra vẻ mất hứng, sau đó hắn ngáp một cái:

– Thôi bỏ, tôi cũng không muốn so đo với cô, tôi vẫn còn muốn ngủ, tôi đi trước, đổi chỗ ngủ, để tránh cô lại sàm sỡ với tôi.

– Anh nói gì? Này, anh đừng đi, anh nói cho rõ ràng, ai sàm sỡ ai? Rõ ràng là anh chiếm tiện nghi của tôi… Này, đứng lại!

An Khả Khả tức giận đến mức giận chân nhưng vô ích, Hạ Thiên đã chạy mất biệt, không còn tung tích.

– Á, đúng là chết ta.

An Khả Khả bắt đầu dùng gối đập xuống giường để phát tiết.

– Chị Di, chị còn cười sao?

An Khả Khả nói với vẻ mặt cầu xin:

– Em sắp tức chết rồi.

– Khả Khả, bây giờ chị thấy Hạ thần y và em không những có duyên, bộ dạng tranh đấu của hai người rất giống những cặp đôi oan gia trên tivi, chị cảm thấy em và cậu ta nhất định sẽ thành đôi.

Trần Di cười mỉm nói.

– Em sẽ không thành đôi với hắn.

An Khả Khả thở phì phò nói:

– Em cũng không muốn bị sắc lang bại hoại làm cho tức chết.

– Bộ dạng ôm ấp của hai em tối qua, hì hì, đúng là một đôi.

Trần Di cầm điện thoại mở một tấm hình:

– Em xem, ngủ ngon, ôm sướng…

– Á.

An Khả Khả nhìn tấm ảnh trong điện thoại:

– Chị… Chị… Chị Di, sao chị chụp lại?

– Chị còn biện pháp nào nữa, hai người ôm nhau nằm ngủ cả buổi tối, chị cũng chỉ có thể ngồi ở đây cả tối, nhàm chán nên muốn tìm việc gì đó để làm.

Trần Di nói rất vô tội, sau đó bộ dạng có chút tiếc hận:

– Đáng tiếc, chị nghĩ rằng tối qua hai em sẽ gạo nấu thành cơm, sao biết Hạ thần y lại thành thật như vậy, cậu ấy ôm em mà chẳng làm gì cả. À, chị cũng hoài nghi cậu ta không phải là đàn ông.

– Chị Di, chị đừng nói nữa, nói tiếp em sẽ tự sát mất.

An Khả Khả nhào đầu xuống giường, nàng dúi đầu vào chăn:

– Ôi, em tức chết mất.

Đúng lúc này chuông điện thoại vang lên, Trần Di cầm lấy điện thoại ra xem, hắn nói với An Khả Khả:

– Đài truyền hình điện thoại đến, em mau đi rửa mặt, lát nữa chúng ta đến đài truyền hình.

– Được rồi.

An Khả Khả bò khỏi giường có chút bất đắc dĩ, nàng đi vào nhà vệ sinh, mà Trần Di trực tiếp nhận điện thoại.

Lúc này Hạ Thiên đang đi trên đường, thật ra hắn đã tỉnh ngủ, lúc này cũng không muốn đi ngủ, nhưng hắn sợ An Khả Khả bắt phụ trách, vì vậy trước khi nàng nói ra hắn phải bỏ chạy. Hắn không muốn là một người đàn ông không chịu trách nhiệm, bây giờ An Khả Khả đã không mở miệng, như vậy hắn không cần gánh chịu trách nhiệm.

– Chỉ ôm một cái mà thôi, ôm cũng không mang bầu được, dựa vào cái gì mà bắt mình phụ trách?

Hạ Thiên thầm nói một câu:

– Nhưng An Khả Khả hình như ngày càng đẹp, nếu cô ấy đẹp thêm một chút nữa thì phụ trách cũng được.

Chuông điện thoại vang lên, Hạ Thiên lấy ra xem, hắn lập tức vui sướng, người điện thoại đến là Mộc Hàm.

– Vợ, chị có rảnh không?

Hạ Thiên nhận điện thoại thì hỏi ngay.

– Chồng, xấu hổ quá, tôi còn vài ngày nữa mới rảnh được.

Trong lời nói của Mộc Hàm có hương vị xin lỗi, Hạ Thiên đến thủ đô là vì nàng, nhưng bây giờ nàng đã an toàn, cũng không có thời gian ở cùng hắn. Tuy bây giờ nàng đang công tác vì tương lai của Hạ Thiên, nhưng trong lòng nàng vẫn có chút băn khoăn.

– Không rảnh sao?

Hạ Thiên có chút thất vọng.

– Chồng, vài ngày này cậu cố gắng một chút, nếu không thì cho Yêu Yêu đi cùng nhé?

Mộc Hàm nũng nịu nói.

– Được rồi.

Hạ Thiên vô tình trả lời.

– Chồng, trước tiên tôi bận việc, nếu rảnh sẽ điện thoại cho cậu.

Mộc Hàm quả thật rất bận rộn, ngay cả gọi điện thoại cũng gấp gáp. Nàng nhanh chóng cúp điện thoại, Hạ Thiên cũng không đi tìm Tiểu Yêu Tinh, hắn nhanh chóng bắt taxi đến đại học Bắc Kinh, hắn đến đây để tìm Tống Ngọc Mị. Hắn muốn giải quyết tất cả sự việc ở thủ đô, như vậy hắn có thể nhanh chóng quay về Giang Hải, sau khi quay về Giang Hải thì không còn nhàm chán nữa.

Hạ Thiên xuống xe taxi đi về phía trường đại học Bắc Kinh, đúng lúc này một âm thanh có chút kinh ngạc vang lên bên trái:

– Hạ Thiên?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/06/2020 10:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 31
Phần 7 Ngân Sương hơi cúi người, gần như dán vào gương mặt của đối phương, nhìn chằm chằm vào Cầm phi: Ta và người đều không cần biết rõ vì sao, nhưng muốn ngươi làm vậy ắt hẳn sẽ có nguyên nhân của nó. Cầm phi lắc đầu, vẻ mặt đau buồn pha lẫn phẫn nộ: Trong nội cung này có nhiều người như vậy, vì sao hết lần này đến lần khác lại muốn chọn ta chứ? Đừng xem nàng là phi tử Thiên Đế thì cao cao tại thượng, mà Ngân Sương, Bạch Tuyết mới chính là người đại biểu Doanh gia, làm chủ tất cả các sự việc trong Thiên Cung này. Người đứng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hàn Lập – Quyển 9
Phần 7 Phía tây Trụy Ma Cốc, trên một tòa tiểu sơn màu nâu có hai người một ngồi một đứng trên đỉnh núi. Người ngồi xếp bằng là một lão giả mi dài mặc áo bào trắng, người đứng là một gã mặc cẩm y đầu đội mũ, râu dài màu hung. Đúng là hai người: Trưởng lão Thiên Cực Môn Lỗ Vệ Anh cùng với Nam Lũng Hầu. Nam Lũng Hầu hai tay chắp sau lưng đứng ở trước người Lỗ Vệ Anh chừng năm sáu trượng, có vẻ thong dong nhìn về hướng phía xa xa nhưng trong mắt mơ hồ hiện lên vẻ lo âu. “Nam Lũng huynh, không nên quá nóng lòng. Người này rất...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 9
Phần 7 Ba người ngẩn ngơ, vội vàng nhìn về phía viên Thánh Quân mầm móng này. Thánh Quân mầm móng phát ra thanh quang sâu kín, cũng không có bị dư ba công kích của bọn hắn phá huỷ, điều này làm cho ba người thở phào nhẹ nhỏm. Đột nhiên, chỉ nghe viên Thánh Quân mầm móng này phát ra một tiếng vang nhỏ răng rắc, thanh âm cực kỳ nhỏ, nhưng truyền tới trong tai bọn họ thì không khác gì sét đánh kinh thiên. Răng rắc, răng rắc. Ở bọn hắn nhìn soi mói, viên Thánh Quân mầm móng này rốt cục nát bấy, không còn sót lại chút gì! Tại sao có thể như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng