Lăng Tiếu - Quyển 2

Phần 55

Lão giả áo đen cũng nhìn qua chung quanh, đột nhiên nhìn thấy không xa có một thanh nhuyễn kiếm, hắn đưa tay lên và nhuyễn kiếm bay vào trong tay của hắn.

– Là kiếm của Mộng Kỳ!

Lão giả áo đen nhìn thấy đây là kiếm của Vân Mộng Kỳ.

Trong lúc nhất thời hai gã lão giả nhìn nhau, thần sắc càng thêm khó coi, hiển nhiên bọn họ đã nghĩ tới mức xấu nhất.

Khẩn trương, bọn họ tiếp tục bay ra chung quanh, đi qua cửa động lại đi vào xem một phen.

– Sư huynh, nơi này thực sự có người!

Lão giả áo xám nói.

– Ân, chỉ mong Mộng kỳ cát nhân thiên tướng!

Lão giả áo đen đáp.

Hai người không ngừng lại, lần nữa bay tới phía trước.

Chít chít!

Từng con Hắc Phệ Nghĩ không ngừng kêu to.

Hai gã lão giả đi tới phía trước thì nhìn thấy mấy ngàn con Hắc Phệ Nghĩ, da đầu run lên.

– Xem ra Mộng Kỳ đứa nhỏ này thật khó may mắn thoát khỏi!

Lão giả áo đen nhìn thấy đám Hắc Phệ Nghĩ lắc đầu nói ra.

Hắc Phệ Nghĩ đông nghịt trước mặt, cho dù là Linh Sư giai cũng bị hao tổn chết, trừ phi đạt tới Vương giai mới có thể còn sống.

– Ai, sư huynh, chúng ta liên thủ tiêu diệt Hắc Phệ Nghĩ, xem như báo thù cho Mộng Kỳ.

Lão giả áo xám nói ra, trong mắt có lệ quang, bàn tay đánh xuống và mặt đất run mạnh, mấy chục con Hắc Phệ Nghĩ bị khe hở cắn nuốt.

Hắc Phệ Nghĩ và Hắc Phệ Nghĩ Vương cùng với đám Hắc Phệ Nghĩ cấp hai phun khói đen vào hai lão giả.

Nhất thời tầng tầng khói đen lượn lờ, khí tức ăn mòn tỏa ra khắp nơi.

– Loại âm sát chi địa này quả nhiên hàm dưỡng ra đám ám linh thú này!

Lão giả áo đen nói ra, trong tay bắn ra một đám lửa lớn, hỏa diễm đậm đặc còn mạnh hơn Lăng Tiếu nhiều lần.

Chỉ thấy những khói đen bị hỏa diễm quét qua, những con Hắc Phệ Nghĩ bị đốt sạch.

Hai đại Vương giai liên thủ, mấy ngàn Hắc Phệ Nghĩ cũng bị diệt sát trong thời gian ngắn.

Thủ đoạn của Vương giai quả nhiên làm cho người ta sợ hãi tới cực điểm.

– Đi thôi sư huynh, nơi này có lẽ cũng không chỉ có một loại Hắc Phệ Nghĩ đâu, ta cảm giác được bên kia có khí tức phi thường cường đại, chỉ sợ tông chủ đích thân tới đây cũng khó mà làm gì!

Sau khi diệt sát Hắc Phệ Nghĩ thì lão giả áo xám nói ra.

– Ân, nơi này quá mức tà ác, có lẽ có thứ gì đó rất cao cấp, chúng ta nên ít chọc mới tốt.

Lão giả áo đen đồng ý gật đầu, hai người cùng bay lên cao.

Trở lại vách đá, lão giả áo xám nhìn qua Thạch Thiên Hậu nói:

– Si nhi trở về đi!

Thạch Thiên Hậu sững sờ một chút, hỏi:

– Sư phó, tiểu sư muội nàng…

– Tất cả đều có định số, việc này dừng ở đây, sau khi trở về nên quên chuyện này đi, chuyên tâm tu luyện cho ta, không đạt tới Linh Sư giai thì không được ra.

Lão giả áo xám nói.

Sau khi Thạch Thiên Hậu nghe xong, thần sắc im lặng, hắn đã sớm chuẩn bị dự đoán xấu nhất, hôm nay nghe được trong lòng khó chịu.

– Tiểu sư muội, gặp lại!

Thạch Thiên Hậu quay đầu nhìn qua vực sâu bên dưới, trong nội tâm bối rối nói.

Nhưng mà sau khi bọn họ rời đi, dưới vực sâu lại có động tĩnh vang lên.

Trong sơn mạch rậm rạp cây cối che trời, từng tiếng linh thú gào thét vang vọng.

Ở dưới vực sau, một đám Hắc Phệ Nghĩ bị hủy diệt toàn bộ.

Mà dưới đáy cách thi thể của Hắc Phệ Nghĩ không xa có một nam một nữ bị đá đè.

Nam nhân bảo hộ nữ nhân bên dưới, một tảng đá lớn đè lên người của hắn, bên hông bị áp biến hình, xem ra sắp chết.

Lúc này nữ tử được nam nhân che trở tỉnh lại, trong đôi mắt của nàng đầy nét mê man, bỗng nhiên đôi mắt dễ thương co rút lại, thân thể muốn giãy giụa, đáng tiếc bị đè quá chặt nên không thoát được.

– Lăng Tiếu… Lăng Tiếu ngươi tỉnh đi, ngươi đừng dọa ta!

Thiếu nữ càng không ngừng kinh hô, nàng vỗ nhẹ bả vai Lăng Tiếu, hy vọng đánh thức Lăng Tiếu.

Nàng chỉ còn tu vị Huyền Giả, căn bản không đủ đẩy tảng đá trên người Lăng Tiếu ra.

Nàng gọi vài tiếng và Lăng Tiếu không có phản ứng, đôi mắt dễ thương có nước mắt chảy ra.

– Lăng Tiếu ngươi không phải nói muốn theo đuổi ta sao? Ta hiện tại cho ngươi cơ hội, chỉ cần ngươi tỉnh lại thì ta cho ngươi theo đuổi ta, ta chỉ muốn ngươi tỉnh lại, được chứ… Ô ô!

Trong lòng Vân Mộng Kỳ tuyệt vọng tới cực điểm, đoán chừng Lăng Tiếu không sống được là do nàng làm gánh nặng, nhưng mà nàng không có biện pháp sử dụng linh lực, không có mấy ngày thì nàng chết chắc rồi.

– Tính toán, có lẽ đây là ông trời chú định cho chúng ta chết cùng một chỗ.

Trong mắt của Vân Mộng Kỳ hiện ra thần sắc tuyệt vọng. Trong nội tâm nàng ở cùng với Lăng Tiếu một thòi gian ngắn nhưng lại rất phong phú.

– Mộng… Mộng Kỳ… Đừng lo lắng… Chúng ta sẽ không chết đâu!

Một giọng nói yếu ớt vang lên bên tai Vân Mộng Kỳ.

Vân Mộng Kỳ nghe thế giọng nói này như bị điện giật, nhanh chóng vui mừng, nói:

– Lăng Tiếu ngươi… Ngươi còn sống quá tốt.

Lăng Tiếu gian nan ngẩng đầu lên, sắc mặt trắng bệch, hắn nhìn qua Vân Mộng Kỳ gần trong gang tấc, thản nhiên nói:

– Yên tâm chờ ta vận công chữa thương, chúng ta nhất định… Có thể thoát khốn.

– Ừ, ta tin tưởng ngươi… Ta tin tưởng ngươi Lăng Tiếu!

Vân Mộng Kỳ vui đến phát khóc, càng không ngừng đáp, sau đó hôn lên môi của Lăng Tiếu.

Oanh!

Lăng Tiếu phát mộng, cảm giác ngọt ngào hiện ra trong lòng của hắn.

Đột nhiên hắn cảm giác hạnh phúc tới quá đột nhiên.

Bờ môi dính chặt và hai người từ từ nhắm mắt lại, vong tình hưởng thụ cảm giác say mê và kích thích.

Thật lâu bờ môi hai người tách ra.

Gương mặt Vân Mộng Kỳ đỏ lên, sau đó nghiêng mặt qua một bên, đôi mắt của nàng không dám nhìn thẳng vào Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu thì sững sờ nhìn qua giai nhân trước mặt, gương mặt đỏ như hồng ngọc, ánh mắt kiều diễm, bộ dáng ướt át của Vân Mộng Kỳ.

– Mộng Kỳ, có thể… Có thể hôn thêm một lần không?

Lăng Tiếu liếm liếm môi chưa đã thèm, dường như hắn quên cả tảng đá đè lên người, ngay cả miệng vết thương toàn thân chỉ là râu ria.

Vân Mộng Kỳ mí mắt run run vài cái, không có trả lời Lăng Tiếu, sắc mặt của nàng càng đỏ hơn, quả thực là đẹp không gì sánh được.

Thyas Vân Mộng Kỳ không có động tĩnh, Lăng Tiếu suy nghĩ lúc trước là nàng cố hết can đảm hôn hắn, nhưng mà thời điểm hắn còn đang suy nghĩ Vân Mộng Kỳ đang mắc cỡ, không dám nhìn mặt hắn.

Thời điểm Lăng Tiếu muốn vận chuyển công pháp chữa thương thì Vân Mộng Kỳ lần nữa ngẩng đầu lên hôn đôi má Lăng Tiếu, ngượng ngập nói:

– Quỷ tham lam!

– Ha ha, khục khục…

Lăng Tiếu cười vui vẻ, máu tươi lại phun ra ngoài.

– Ngươi đừng kích động, cảm thấy thế nào?

Vân Mộng Kỳ đau lòng nhìn qua Lăng Tiếu.

– Không có… Không có việc gì, còn chưa chết được, nội tạng đều bị chấn thương, ta… Ta cần vận công chữa thương là tốt rồi, ngươi… Ngươi đừng nhúc nhích!

Lăng Tiếu hít sâu một hơi, sau đó đặt đầu lên bả vai của Vân Mộng Kỳ và nhắm mắt lại.

Tình huống của hắn hiện tại rất nghiêm trọng, nội tạng lệch vị trí và chảy quá nhiều máu, cho dù Tam Phân Quy Nguyên Khí cùng Kim Cương Ngũ Biến Quyết đang chữa trị, nhưng mà không có đan dược hấp thu nên tốc độ chữa trị rất chậm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/04/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 19
Phần 55 Người đã bắn chết Hồng Phi, là Ngô Công Tử. Sau khi Ngô Công Tử tận mắt thấy Vương Phúc bị giết chết tại chỗ, anh ta biết rằng, sự tình hôm nay không ổn rồi. Lại nghe Hồng Phi hét lớn kêu to, anh ta giận dữ rút súng ra, bắn Hồng Phi một phát. Khang Chí vô cùng hoảng sợ, anh ta cũng không biết Ngô Công Tử mang theo bên mình một khẩu súng lục! Ngô Công Tử thư thái thoải mái, còn học xã hội đen Hong Kong thổi thổi vào nòng súng, lãnh đạm nói: Không cần lo lắng, đã nói là bị cảnh sát bắn chết là được. Chỉ cần anh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 10
Phần 55 Điều này cũng đúng. Diệp gia là một thế gia tu tiên liền có đủ tài liều luyện chế ra một kiện thông phẩm, còn những đại phái khác tồn tại lâu dài như vậy, có một kiện phỏng chế phẩm cũng không có gì lạ. ‘ Hàn Lập nghĩ lại, chỉ có thể bất đắc dĩ thừa nhận điểm này. “Người cũng không cần quá mức nản lòng, cho dù là phỏng chế phẩm, vật liệu luyện chế cũng không phải là vật bình thường, phỏng chừng phần lớn đã tuyệt tích trên thế giới này rồi. Những thứ còn lại chẳng biết là đã trải qua bao nhiêu năm tích góp từng tí một, mới có...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Quan Trường – Quyển 6
Phần 55 Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng, Triều Vĩ Cương và Ngô Cảng Đắc, còn có cả Nghiêm Tiểu Thì, Cổ Ngọc và Mai Hiểu Mộc mấy người cùng lên ô-tô đi tới thôn Phương Bắc xem xét thực địa, khảo sát hoàn cảnh thực địa nhà máy xây dựng vật liệu kiểu mới của Tiểu Thì. Mai Hiểu Mộc và Hạ Tưởng ngồi chung một xe, sau khi lên xe, còn có bộ dạng hơi bất an. Triều Vĩ Cương ngồi ở phía trước, Hạ Tưởng và Mai Hiểu Mộc ngồi ở ghế sau, Hạ Tưởng liền đoán được vài phần tâm tư của Mai Hiểu Mộc, nhưng cũng không nói toạc ra, chỉ giữ vẻ mặt hơi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng