Lục Thiếu Du - Quyển 1

Phần 35

Luyện hóa cỗ năng lượng này tiến vào trong đan điền Lục Thiếu Du bỏ ra hai canh giờ nhưng lượng chân khí tăng lên dường như không thể giúp hắn tiến bộ, thực lực vẫn dừng ở cấp độ Vũ sĩ.

– Hô…

Lục Thiếu Du phun ra một ngụm trọc khí, mở hai mắt, trong mắt hiện lên tia ảo não. Một viên Quán Đính Đan có giá năm mươi kim tệ nhưng với mình lại không có nhiều tác dụng.

Tuy Lục Thiếu Du đã sớm nghĩ đến khi đạt cấp độ Vũ sĩ thì phải sử dụng đan dược cao cấp hơn mới tiến bộ được nhưng lúc này vẫn tránh không được có chút ảo não. Như vậy đồng nghĩa với việc mình phải cần nhiều kim tệ hơn nữa, cộng thêm việc nợ Thiên Bảo Môn tám ngàn sáu trăm kim tệ, xem ra, mình còn khổ cực dài dài a.

– Vèo…

Một âm thanh truyền đến, Tiểu Long liền nhảy đến từ sau lưng Lục Thiếu Du, rơi vào lòng bàn tay, thân mật nhìn hắn.

– Ngươi ăn no rồi a?

Lục Thiếu Du nói nhỏ, ngoài miệng Tiểu Long vẫn còn vết máu nhàn nhạt, xem ra nó vừa ăn động vật còn sống.

Tiểu Long gật nhẹ đầu sau đó lập tức chui vào tay áo Lục Thiếu Du, quấn ở trên tay hắn.

Thu thập một chút, Lục Thiếu Du ra khỏi núi, dự định ngày mai đem Quán Đính Đan còn lại trong người bán đi, bây giờ hắn giữ lại cũng không có tác dụng gì. Sau này nên nghĩ cách luyện chế nhị phẩm đan dược, với tu vi hiện tại của hắn chỉ có nhị phẩm đan dược mới có thể phát huy hiệu quả. Nhưng mà, nhị phẩm đan dược hắn chưa từng thử luyện chế, không biết có thể thành công hay không?

Trở lại đình viện lần nữa Lục Thiếu Du phát hiện mẫu thân chưa về, bình thường vào giờ này người đã từ phòng giặt quần áo trở về rồi a. Trong lòng Lục Thiếu Du có chút nghi hoặc.

– Đi xem sao.

Lục Thiếu Du quyết định đến phòng giặt quần áo xem sao, thuận tiện đi đón mẫu thân, nghĩ đến mẫu thân vẫn còn làm việc trong phòng giặt quần áo thì Lục Thiếu Du lại đau xót. Mình phải ẩn nhẫn đến khi nào thì mới để mẫu thân thoát khỏi tất cả những việc này đây?

Phòng giặt quần áo của Lục gia ở bên trái đình viện, đó là một nơi hẻo lánh, quần áo của tất cả người trong Lục Gia ở Tiền Viện đều mang đến đây giặt. Tộc nhân Tiền Viện Lục Gia cũng có đến hơn hai trăm người mà phòng giặt quần áo chỉ có mười người, làm việc ở đây rất vất vả.

– La Lan, cái trường bào này của Thiếu Hổ thiếu gia ngươi phải giặt cho sạch sẽ vào, nếu giặt không sạch hoặc giặt hỏng thì người biết tay.

Giữa khoảng đất trống, một nha hoàn vênh váo tự đắc nhìn La Lan đang ngồi xổm trên mặt đất giặt quần áo nói.

– Tiểu Lan, đây là quần áo của Thiếu Hổ thiếu gia, mọi lần đều do ngươi giặt, hôm nay ta có nhiều việc như vậy ngươi có thể tự giặt hay không? Nếu không ta phải giặt đến sáng mai mất.

La Lan Thị ngẩng đầu khẩn cầu nhìn một nha hoàn đang vênh váo tự đắc nói.

– Nói lời vô dụng làm gì? Bảo ngươi giặt thì ngươi giặt đi, giặt không hết thì đêm nay cũng đừng về, còn tưởng rằng mình là thiếu phu nhân không bằng, ngươi chỉ là một tiện tỳ mà thôi.

Nha hoàn kia cười lạnh một tiếng, rồi ném bộ hoa phục trong tay vào đầu La Lan Thị.

Mấy nha hoàn xung quanh thấy vậy cũng chỉ cúi đầu không dám nói gì, chỉ nhìn La Lan thị với ánh mắt đồng tình. Tiểu Lan chính là nha hoàn bên cạnh Phu nhân, các nàng cũng không dám trêu chọc nàng ta, hơn nữa, La Lan Thị cũng không có quan hệ gì tới các nàng nên chỉ đứng một bên xem náo nhiệt mà thôi.

La Lan Thị lấy cẩm bào trên đầu xuống, đôi tay đã sớm sưng đỏ vì ngâm nước lạnh quá lâu, dù sao bây giờ vẫn là mùa đông.

– Tiểu Lan, ta thật sự không thể giặt hết được, hay là lần sau ta sẽ giúp ngươi giặt nha.

La Lan Thị khẩn cầu nói, bên cạnh mình vẫn còn một đống quần áo lớn chưa giặt, nếu đem toàn bộ chỗ này giặt cũng phải đến tối muộn mới xong.

– La Lan, ta bảo ngươi giặt thì ngươi phải giặt, không giặt cũng được, vậy thì rời khỏi Lục gia đi, nếu muốn ở lại thì thành thành thật thật làm việc cho ta, đừng cho mình là Phu Nhân.

Lúc này, một nam nhân mặc trang phục người hầu cao cấp đo tới, đây chính là tiểu tổng quản phụ trách phòng giặt đồ.

– Triệu tổng quản, ta giặt, ta giặt.

La Lan Thị khẽ gật đầu, trong mắt mang theo một tia uất ức nhưng không thể không giặt, nếu mình ra khỏi Lục gia thì phải đi đâu, Thiếu Du cũng sẽ phải sống không nơi nương tựa.

– Lúc này mới ngoan ngoãn sao? Giặt sạch sẽ cho ta bằng không ngươi tự gánh lấy hậu quả.

Triệu tổng quản kia cười lạnh một tiếng, sau đó lập tức cười nịnh nọt với nha hoàn kia:

– Tiểu Lan cô nương, trời lạnh lắm, ngươi ra chỗ ta nghỉ ngơi một chút đi, ở đó có ấm lô nóng hổi, rất dễ chịu.

– Cũng tốt.

Nha hoàn Tiểu Lan thỏa mãn cười, lập tức chuẩn bị rời đi nhưng bỗng dưng thần sắc biến đổi, giận giữ nói với La Lan thị:

– Tiện tỳ, quần áo của Thiếu Hổ thiếu gia phải giặt riêng một chỗ, vậy mà ngươi dám giặt chung cùng những quần áo kia, ngươi muốn ăn đòn rồi phải không?

– Tiểu Lan, ta không cố ý.

La Lan Thị vội vàng nói.

– Ngươi chính là muốn ăn đòn.

Tiểu Lan nhìn chằm chằm La Lan Thị, trong mắt lóe lên lửa giận, giơ tay muốn tát vào mặt La Lan Thị.

Nghe thấy vậy sắc mặt mọi người đều đại biến, Triệu tổng quản lại lộ ra tia cười lạnh. Nhưng đúng lúc này một tiếng quát truyền đến, một thân ảnh đã xuất hiện trước người La Lan thị bắt lấy cổ tay của nha hoàn Tiểu Lan.

– Ah…

Tiểu Lan kêu thảm một tiếng, đau đến mặt run lên, mà người bỗng nhiên chụp lấy tay nàng ta không ai khác chính là Lục Thiếu Du. Vốn là Lục Thiếu Du muốn đến tìm mẫu thân nhưng lại không ngờ bắt gặp cảnh này, làm sao có thể nhịn cho được?

– Tiện tỳ, cút ngay cho ta.

Lục Thiếu Du quát lạnh một tiếng, hất tay lên lập tức đem nha hoàn Tiểu Lan kia đẩy ngã xuống mặt đất. Tiểu Lan bị đẩy ngã ngồi trên mặt đất, đau đến mức nước mắt cũng chảy ra rồi.

– Mẫu thân, người không sao chứ?

Lục Thiếu Du không để ý đến nha hoàn Tiểu Lan kia, lo lắng ngồi xuống bên người La Lan thị hỏi, ánh mắt nhìn đến đôi tay sưng đỏ của mẫu thân trong lòng giống như bị dao cứa.

– Thiếu Du, sao con lại tới đây? Ta không sao, con mau đi đi.

La Lan Thị lập tức nói, thấy Lục Thiếu Du đẩy nha hoàn kia ngã xuống đất liền nghĩ ngay rằng Triệu tổng quản cùng Tiểu Lan chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mẫu thân con bà.

– Lục Thiếu Du, ngươi muốn tạo phản phải không? Còn dám động thủ, xem ra, lần trước giáo huấn ngươi còn chưa đủ.

Lúc này, Triệu tổng quản giận dữ nói.

– Triệu Tam, ngươi nói cái gì?

Lục Thiếu Du nhìn thấy tay của mẫu thân sưng đỏ, trong lòng lửa giận bốc lên ngùn ngụt, hắn quay đầu nhìn Triệu Tam chằm chằm, trong mắt tràn đầy lãnh ý. Người này Lục Thiếu Du tất nhiên nhớ rõ, hắn chính là người đã ra tay đánh chết Lục Thiếu Du sau đó đem xác vất xuống vách núi vạn trượng. Tên này cũng là người hầu mà Đại phu nhân mang theo từ nhà mẫu thân đẻ, có tu vi Vũ Đồ, lần trước gặp ở sau chính là người này cùng Đại tổng quản và một người hầu nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/10/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Phần 35 Lâm Vãn Vinh đi qua bên đó và cười: Mọi người vẫn ở đây chứ, sao không theo Đại tiểu thư về kim lăng vậy? Tiêu Phong đáp: Lâm huynh, đại tiểu thư dặn chúng tôi ở đây chờ huynh đó. Trong lòng Lâm Vãn Vinh cảm thấy có chút ấm áp: “Đại tiểu thư này xem ra vẫn còn chút lương tâm, dặn mọi người ở đây chờ mình còn để lại xe ngựa của cô ấy cho mình nữa.” Trước mắt mọi người thì chỉ có hắn có phẩm hàm cao cấp nhất, nên chiếc xe ngựa kia hắn đương nhiên hưởng thụ, hắn liền nhảy lên mã xa, đang định rời đi thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Ma Vương – Quyển 2
Phần 35: Ăn Miếng Trả Miếng... Hàn Thạc hoảng sợ đến giật nảy mình, dù thế nào cũng không nghĩ đến sẽ gặp phải Ngải Mễ Lệ ở nơi này. Bàn tay trắng nõn nà của Phỉ Bích đang nắm khuỷu tay hắn, chuyện này căn bản là không có cách nào giải thích được. Vị tiểu thư mỹ lệ này hiện giờ là chủ nhân Bố Tư Đặc thương hội. Tạp Mai Long thấy Ngải Mễ Lệ xuất hiện, thần sắc có vẻ hơi thận trọng, lễ phép hồi đáp. Ánh mắt của Ngải Mễ Lệ vẫn dán chặt vào trên người Hàn Thạc, mãi đến khi Tạp Mai Long lên tiếng thì nàng mới có phản...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Dương Thần – Quyển 12
Phần 35 Sau hai ngày vui chơi, tuần trăng mật ở Hàn Quốc lần này kết thúc cũng không đến nỗi ảm đạm. Nhưng trước khi rời khỏi Hàn Quốc, Dương Thần và Lâm Nhược Khê vẫn phải tham gia vào buổi lễ giao nhận quyền điều hành của nhà họ Park. Park Chuan sẽ rời khỏi ghế Hội trưởng, đồng nghĩa với việc từ bỏ thân phận Tổng giám đốc, giao lại cho Trinh Tú. Để một cô nhóc mới hai mươi tuổi ngồi vào ghế Tổng giám đốc một tập đoàn hàng đầu thế giới có vẻ hơi khoa trương, nhưng người ngoài đều biết, Park Chuan vẫn sẽ cầm tay chỉ dắt cho Trinh Tú. Trinh Tú...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng