Lục Thiếu Du - Quyển 9

Phần 37

Thứ hai, âm dương Linh vũ quyết chỉ có tác dụng thôn phệ Linh lực và chân khí, chứ không có tác dụng thôn phệ Linh hồn lực, cho nên dù Lục Thiếu Du thôn phệ không ít Linh giả, và Linh hồn lực cũng mạnh hơn không ít, nhưng đấy là do vào lúc Linh giả bị thôn phệ Linh lực thì Linh hồn lực cũng hoá thành năng lượng và xen lẫn một ít vào trong đám Linh lực bị Lục Thiếu Du thôn phệ.

Mà chút ít năng lượng Linh hồn lực đó, ngay lúc bị Lục Thiếu Du luyện hoá thành Linh lực thì vô tình sẽ bị hồn đan của hắn thôn phệ, tuy rằng số lượng mỗi lần không nhiều lắm, nhưng tích luỹ lâu dần cũng có tác dụng rất lớn.

Lúc này đây, hồn đan của Lục Thiếu Du hấp thu Linh hồn lực đã bị nghiền nát của Thôi Mệnh Phán Quan, hành động này không thể nghi ngờ chính là đại bổ, trực tiếp hấp thu Linh hồn lực để tẩm bổ, đối với Linh hồn lực của Lục Thiếu Du mà nói thì đây chính là lợi ích kinh người.

Ở bên ngoài, lúc này Lục Thiếu Du đang lơ lửng giữa không trung, khí tức trên người như có như không, khiến cho đám người đứng vây xem bên dưới sợ tới mức tim muốn nhảy lên cổ họng, nếu như Thôi Mệnh Phán Quan đoạt xá thành công thì đợi lúc chưởng môn tỉnh lại sẽ biến thành Thôi Mệnh Phán Quan, chứ không còn là chưởng môn nữa.

Thần sắc của Lữ Tiểu Linh cũng vô cùng khẩn trương, hàm răng ngà cắn chặt đôi môi mọng đỏ tới mức suýt bật máu.

Mọi người có khẩn trương đến mấy thì cũng bó tay không làm được gì, cái cảm giác hồi hộp thế này, thứ khó chịu nổi nhất chính là phải hứng chịu nó trong một quãng thời gian lâu dài, khiến cho thần kinh của cả đám người đều căng như dây đàn.

Trong não hải của Lục Thiếu Du, dưới tình huống mà ngay cả bản thân của Lục Thiếu Du cũng không rõ, hồn đan đang xoay tròn cực nhanh và hấp thu hết đám Linh hồn lực kia, bất quá lúc này hồn đan hấp thu Linh hồn lực so với thanh tiểu đao màu vàng thì vẫn còn kém rất xa, chỉ có một phần rất nhỏ mảnh vỡ Linh hồn còn sót lại là bị hồn đan hấp thu trong lúc vô tình mà thôi, hồn đan hấp thu mảnh vỡ Linh hồn nếu như so với tiểu đao màu vàng thì… phỏng chừng cao lắm chỉ cỡ một phần ngàn, thậm chí còn chẳng tới một ngàn nữa.

Bất quá cũng bởi vì như vậy, Lục Thiếu Du mới có thể thuận lợi khiến cho hồn đan hấp thu được Linh hồn lực bị đánh vỡ kia, Linh hồn lực bị đánh vỡ của Thôi Mệnh Phán Quan cũng cực kỳ khổng lồ, lấy trình độ Linh hồn lực của Lục Thiếu Du lúc này thì muốn hấp thu toàn bộ chẳng khác nào tự tìm đường chết, căn bản không thể nào làm được.

– Xuy!

Chỉ không tới nửa canh giờ, tất cả mảnh vỡ Linh hồn đều bị thanh tiểu đao màu vàng kia thôn phệ, thế nhưng bản thân của nó lại không có bất kỳ biến hoá nào, sau khi thôn phệ mảnh vỡ Linh hồn xong, ngay cả quang mang của nó cũng không thay đổi dù chỉ mảy may, tiếp tục xoay quanh phía trên hồn đan, theo tần suất xoay của hồn đao mà tự xoay.

– Ta không chết sao?

Lúc Lục Thiếu Du khôi phục tri giác thì điều đầu tiên hắn làm chính là nhìn vào xem lại não hải của mình, phát hiện mọi thứ không có gì thay đổi, Thôi Mệnh Phán Quan thì không thấy bóng dáng đâu, mình cũng không bị đoạt xá, đồng thời, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được là Linh hồn lực của mình đã tăng cường không ít.

– Đã xảy ra chuyện gì vậy.

Lục Thiếu Du cố gắng hồi tưởng lại, ngay lúc mình trọng thương mất đi tri giác, dường như đã nghe được một giọng nói già nua, giọng nói này dường như không xa lạ gì, mà dường như mình còn mơ hồ nhìn thấy thanh tiểu đao màu vàng kia phát ra kim quang cực sáng nữa.

– Chẳng lẽ là tiểu đao màu vàng đã cứu ta?

Lục Thiếu Du nhìn về phía thanh tiểu đao màu vàng kia, nhưng lại không nhìn thấy thanh đao có bất kỳ biến hoá khác thường nào.

– Rốt cuộc là tiểu đao màu vàng hay là người nào khác?

Lục Thiếu Du thoáng nghi hoặc, chỉ biết rằng bản thân mình đã được cứu thoát, nhưng Lục Thiếu Du lại không biết rốt cuộc là thanh tiểu đao màu vàng kia đã cứu mình, hay là do người nào đó khác.

Còn có bản thân mình vô duyên vô cớ, Linh hồn lực đột nhiên lại mạnh hơn không ít, sợ là so với trước kia ít nhất cũng phải mạnh hơn một phần hai mươi luôn ấy chứ, đừng xem nó chỉ có một phần hai mươi mà xem thường, nếu là bát trọng Linh Tướng bình thường tu luyện thì phỏng chừng không tốn vài năm căn bản không cách nào tăng cường Linh hồn lực nhiều như vậy được.

Lục Thiếu Du hơi hé mắt ra nhìn, thân hình đột nhiên rơi xuống dưới.

– Xuy xuy.

Chân khí rung động, chân khí toả ra chung quanh hoá thành một dòng khí xoáy qua, Lục Thiếu Du lúc này mới ổn định thân hình lại được, sau đó đứng ở giữa quảng trường, quét mắt nhìn khắp bốn phía.

– Bịch bịch!

Nhìn thấy Lục Thiếu Du tỉnh lại, đám người Lộc Sơn lão nhân, Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu cũng đứng trơ ra hai mặt nhìn nhau, sau đó lập tức lùi lại phía sau, mắt nhìn chằm chặp vào Lục Thiếu Du, không ai biết chắc kẻ vừa tỉnh lại có phải là Thôi Mệnh Phán Quan hay là chưởng môn của mình nữa.

– Các ngươi làm sao vậy?

Lục Thiếu Du nhìn vẻ mặt của cả bọn liền hỏi với vẻ nghi hoặc.

– Ngươi là ai?

Lữ Tiểu Linh khẩn trương nhìn vào Lục Thiếu Du, tới mức trống ngực đập dồn dập.

– Ngươi thử nói xem ta là ai.

Lục Thiếu Du hơi ngẩn ra, chẳng lẽ mình bị huỷ dung rồi hả.

– Lão đại.

Tiểu Long lúc này cũng vui mừng nhào tới, chỉ có nó là có thể cảm giác được khí tức của lão đại rõ ràng nhất, đây không phải là Thôi Mệnh Phán Quan, khí tức trên người của lão đại vẫn không hề thay đổi.

– Tiểu Long, đệ không sao chứ.

Lục Thiếu Du hỏi, Tiểu Long chống lại Thôi Mệnh Phán Quan, ít nhiều cũng bị thương.

– Không có việc gì, lão hỗn đản ấy vẫn không thể thương tổn đến ta được.

Tiểu Long ngẩng đầu nói, mắt nhỏ chớp chớp, giọng nói mang theo chút uỷ khuất:

– Chính là hơi đau một chút, thực lực của lão hổn đản đó đúng là không tệ.

– Lục Thiếu Du, ngươi không bị đoạt xác à?

Lữ Tiểu Linh lập tức bước tới, cảm giác khí tức trên người Lục Thiếu Du, sắc mặt vẫn còn có chút nghi hoặc không dám tin.

– Ngươi nói thử xem, không lẽ ngươi muốn ta bị đoạt xác à?

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

– Không phải vậy, ngươi không có chuyện gì là tốt rồi, ta rất lo cho ngươi.

Lữ Tiểu Linh rốt cuộc cũng đoán chắc kẻ trước mặt là ai, lập tức bổ nhào vào lòng ngực của Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du hơi sững ra, thân thể nhỏ nhắn kia đã dán sát lồng ngực của hắn, sau một hồi lóng ngóng chẳng biết làm sao, hai tay thoáng do dự, sau đó liền choàng qua ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn kia, nói:

– Được rồi, ta không sao rồi. Đừng quá lo lắng.

– Thất phẩm đan dược á, thất phẩm đan dược.

Thanh âm cực nhỏ của Tiểu Long lập tức vang lên trong não hải của Lục Thiếu Du, nháy nhỏ nháy nháy một cái, sau đó không ngừng cười hắc hắc như trẻ con.

Lục Thiếu Du trừng Tiểu Long một cái, Tiểu Long không hề sợ hãi mà ngẩng đầu ưỡn lên tỏ vẻ kháng nghị.

– Ngươi làm ta lo lắng muốn chết, đều do ta không tốt, đáng lẽ ra ta nên giúp ngươi sớm một chút mới đúng, đều là do ta, cũng may mà ngươi không có chuyện gì.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/12/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 13
Phần 37 Chỉ cần nghĩ tới tính mạng Jane đang nhanh chóng trôi đi, tám Dương Thần đau đến mức muốn thổ huyết. Trong nháy mắt. Dương Thần đã ôm Jane từ khu Bavaria đi tới một vùng núi hoang vu của nước Áo. Với khoảng cách này, cho dù bên nước Đức có xảy ra nổ vũ khí hạt nhân, trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không lan đến đây ngay được. Trong một khu rừng gỗ sam rậm rạp, Dương Thần tìm được một chỗ trống phủ đầy lá khô, đem Jane để xuống, sau đó lại một lần nữa tiến hành vận công chữa trị. Loại thời điểm này, đi đâu cầu cứu cũng không có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Dương Thần – Quyển 16
Phần 37 Đến lúc này, Tiêu Chỉ Tình, vú Vương, và Tố Tâm cuối cùng cũng thôi không khóc nữa, cùng nhau ngồi xuống xung quanh chiếc bàn trà. Vú Vương và Tố Tâm muốn nói lời cảm ơn với Dương Thần, nhưng hắn gạt đi, cảm thấy chuyện này rất bình thường. Sau khi ngồi xuống, Dương Thần vuốt ve Lam Lam, dò hỏi: Mấy người sắc Vi, Nghiên Nhi, Trinh Tú đâu rồi? Chị em họ đều đã ra một khu đảo nằm cách khá xa chỗ này, dù sao thỉnh thoảng cũng phải luận bàn võ công, không tiện ở đây, cũng không cần lo lắng đả thương người vô tội. Lưu Minh Ngọc nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Giang Nam – Quyển 26
Phần 37 Nhưng sau này chúng ta luyện ba ngàn tiên đạo hoàn mỹ cỡ nào khi tịch diệt kiếp đến các đại đạo vẫn đi hướng suy tàn, tụt dốc, thời đại tiên đạo sẽ tịch diệt. Giang Nam rợn tóc gáy, hét thất thanh: Thời đại tiên đạo là thịnh thế, nhiều Đạo Quân chuyển thế đều nói rất có thể là thịnh thế mà tịch diệt kiếp mãi mãi không đến, sao vẫn chìm trong tịch diệt... Tiên Đế bình tĩnh nói: Có sinh thì có diệt, sinh sinh diệt diệt, đây là quy luật của vũ trụ. Tiên Đế mỉm cười: Ta và Thanh Liên đạo huynh liên tục thôi diễn tương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng