Miêu Nghị - Quyển 36

Phần 32

Trở về, đi tới cửa nghĩa trang Tô Vận vô thức quay đầu liếc nhìn, chạm ánh mắt của nam nhân kia, nàng đã không phải lân đầu phát hiện người nam nhân kia, cũng không coi ra gì, chỉ coi là người Miêu Nghị phái tới giám sát nàng bằng không lẽ nào lại tùy tiện xuất hiện ở nơi này.

Tô Vận cũng chỉ là liếc nhìn, sau đó cũng không nhìn nữa, trở về nghĩa trang việc đầu tiên là quét lá rụng chung quanh lăng mộ Hạo Đức Phương.

Hai Thạch tượng đem theo hai người dưới cũng chỉ đưa Tô Vận đưa đến cửa nghĩa trang, cũng không đi vào, chỉ canh giữ ở bên ngoài.

Thạch tượng cũng chú ý tới người đứng bên bờ sông, nhíu chân mày lại, lắc mình bay tới, trên dưới quan sát người dưới tàng cây, trầm giọng nói:

– Người nào?

Nam tử kia cười nhạt nói:

– Ta.

Thạch tượng khẽ ngây người, nhận ra là Dương Khánh, cười chắp tay.

– Hóa ra là Dương tiên sinh. Người này chính là Dương Khánh. Dương Khánh hỏi:

– Vương phi trở về chưa?

– Ừ, đã trở về. Thạch tượng gật đầu. Dương Khánh hỏi:

– Các ngươi ở chỗ này là?

Thạch tượng cười nói:

– Lào bản nương… Vương phi để chúng ta tạm thời ở chỗ này nghe ngóng.

Dương Khánh cười một tiếng, hắn biết chuyện lão nhân phong vân khách sạn khi không có người ngoài vẫn xưng hô như cũ đôi với Vân Tri Thu “Lão bản nương”.

Không có chuyện gì. Thạch tượng khách sáo hai câu cũng trở về cửa nghĩa trang canh gác.

Dương Khánh ánh mắt cũng là dõi theo thân ảnh đang quét dọn trong nghĩa trang, ánh mắt có chút phức tạp, tình cảm đôi khi thực sự rất kỳ diệu, ngay cả chính hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra, lần đầu tiên nhìn thấy người nữ nhân này lại đã bị thu hút.

Trước đó hắn chỉ có chút hiếu kỳ nữ nhân cùng Hạo Đức Phương dây dưa nhiều năm như vậy rốt cuộc là người như nào, cho nên tới xem một chút, nhưng chỉ vừa trông thấy, trong nháy mắt động tĩnh, thể xác và tinh thần trong nháy mắt có cảm giác bị thu hút, cảm giác này không tả rõ được, nhưng rất kỳ diệu, làm người ta nhớ mãi không quên.

Tâm động và động tĩnh với hắn mà nói là hai việc khác nhau. Trác Thủy Hà Bạn đối với Tần Tịch động tâm là bởi vì vẻ diễm lệ của Tần Tịch. Trưởng Phong Cổ Thành mới gặp gỡ Hồng Trần tiên tử từ trên trời giáng xuống là sự mến mộ không thể chạm tới, hắn cũng quen biết không ít nữ nhân, nữ nhân thực sự làm cho hắn động tĩnh thì không có, bởi vì hắn đối với chuyện này quá lý trí, người quá thông minh thường thường đối với người hoặc đối với việc đều nhìn quá rõ, nhìn quá rõ tì vết thì sao có thể động chân tình? Nhưng chỉ có nữ nhân trước mắt này, hắn lân đầu tiên nhìn thấy đã muốn cùng nàng đầu bạc răng long, đã muốn che chở nàng cả đời.

Hắn thậm chí cảm giác trong mộ đối diện cửa nghĩa trang có một thanh âm nói cho hắn biết, bảo vệ tốt nàng ta!

Sau khi nghe được từ trong tiếng đàn, hắn không đành lòng nhìn thấy chuyện như vậy xảy ra, nên mới tìm đêm Miêu Nghị.

Hắn rất muốn gặp mặt nàng để gần gũi tâm sự, nhưng lý trí nói cho hắn biết, thân phận của hắn bây giờ vân không thể công khai, cho nên chỉ có thể nhìn từ xa.

– Không trở về vương phủ? Đi đâu vậy?

Trên lầu các, nhìn vào trong vương phủ thiếp thất nhao nhao rời khỏi Vương phủ. Miêu Nghị ngạc nhiên.

Dương Triệu Thanh xoa nhẹ mũi.

– Đi sắp xếp biệt viện cho thiếp thất của Vương gia – … Miêu Nghị toát mồ hôi hột, cau mày nói:

– Nữ nhân này giở trò quỷ gì thế, về rồi còn không trở về nhà, sao lại đi đi lại lại trước biệt viện, muốn làm gì?

Lời nói này chính hắn cũng chột dạ, không sai, hắn đối với đám thiếp thất này không có tình cảm gì, cũng không thể coi là có suy nghĩ gì, nhưng một lúc có nhiều nữ nhân như vậy có chút cảm giác thành tựu, thỉnh thoảng cũng có một chút ý niệm đen tối trong đầu không thể bại lộ, có cơ hội có thể tìm một nàng dáng vẻ không tệ lâm hạnh, danh chính ngôn thuận, ai cũng không nói được gì.

Dương Triệu Thanh nở nụ cười, không hé răng, dáng vẻ có chút muốn nói lại thôi.

Miêu Nghị xoay chuyển ánh mắt, bắt gặp Bàng Tiểu Tiêu, đang đi ra ngoài Vương phủ, không khỏi chỉ vào hỏi:

– Đám nữ nhân này xảy ra chuyện gì vậy?

– Chuyện đó…

Vương phi hạ lệnh, để tất cả thiếp thất của vương gia ra biệt viện gặp mặt, còn có… Còn có… Dương Triệu Thanh ấp úng một phen sau, cuối cùng thở dài.

– Vương phi bảo ngài cũng cùng đi ra biệt viện.

Miêu Nghị tâm tình cứng đờ, đột nhiên nghiêm mặt nói:

– Bản vương trên tay việc còn nhiều không làm hết, không có tâm trạng theo nàng làm loạn.

Hừ một tiếng, quay đầu rời đi.

Thế nào gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn? Có thế chứ! Dương Triệu Thanh lắc đầu, trong lòng thôn thức, đi theo sau hắn, yếu ớt nhắc nhở một tiếng nói:

– Vương gia, chuyện này đưa đầu cũng là một đao, rụt đầu cũng là một đao, đau lâu không bằng đau nhanh, thứ cho ta nói thẳng, ngài hiện giờ đi ngược lại là chuyện tốt, trước mặt nhiều người như vậy, Vương phi chắc là sẽ không làm khó cho ngài, để cho Vương phi thể hiện một chút, việc cũng thế mà đi qua. Ngài nếu không đi, với tính khí của Vương phi, chỉ sợ làm loạn lớn hơn nữa… Vương gia hậu quả ngài phải nghĩ lại đi, hay là cứ đi đi!!

Miêu Nghị đi tới cửa thang lầu do dự, hỏi:

– Ngươi chắc chắn Vương phi sẽ không làm xằng bậy trước mặt mọi người?

Dương Triệu Thanh than thở:

– Vương phi tính khí đúng là không tốt, nhưng là người hiểu biết, biết đại cục, sẽ không làm xằng bậy, bằng không vương phi cũng sẽ không đồng ý ngài nạp nhiều thiếp như vậy vào cửa.

– Được!

Miêu Nghị lập tức chỉ vào hắn mũi, nói:

– Đây chính là ngươi nói, về sau Vương phi nếu không tha thứ, ta sẽ nói là chủ ý của Dương Khánh, ta không đồng ý, nhưng ngươi ra sức khuyên, ngươi phải thừa nhận đấy.

– Ta…

Dương Triệu Thanh thất kinh, thật là không có gì để nói, ngươi nạp thiếp, ta gánh trách nhiệm, dựa vào cái gì! Chuyện này về sau ngẩng đầu tìm không thấy cúi đầu thấy, Vương phi còn giữ thể diện cho ta nữa hay không? Cuộc sống sau này phải làm sao?

Biệt viện trong đại hoa viên, hơn một ngàn mỹ nữ tập trung một chỗ chụm đầu ghé tai, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn thái dương, đều đứng phơi dưới ánh mặt trời chói chang.

Ước chừng phơi nắng được hơn một canh giờ rồi, vẩn chưa thấy Vân Tri Thu lộ diện, mọi người cũng không dám chạy loạn, nhưng trong lòng không khỏi oán giận, có người âm thầm to nhỏ với tỷ muội mới quen.

– Người phụ nữ tái giá kia có ý gì, bày tác phong quái gì đây?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 36
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/02/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 16
Phần 32 Ngay lúc Hà Giang Hải đang đi vào giấc mộng đẹp, Lục Hoa Thành lại không về nhà mà là lặng lẽ quay trở về cục Công an thành phố. Sau khi cùng Đới Kế Thần gặp gỡ, lại quay về văn phòng ngồi trong chốc lát mới lên đường đi về nhà. Ngay trong lúc Lục Hoa Thành ở văn phòng một mình một chỗ nửa tiếng đồng hồ, gã đã làm được ba chuyện. Ba chuyện cũng không quá quan trọng, nhưng nếu để Hà Giang Hải biết đến, chẳng những sẽ tức giận đến từ trên giường nhảy dựng lên, còn có thể mắng Lục Hoa Thành là loại hai lòng. Thực ra cũng không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Quan Trường – Quyển 12
Phần 32 Tin tức là ai truyền ra, lại từ nơi nào lộ ra trước, ai cũng không rõ, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ chính là không có lửa làm sao có khói! Hạ Tưởng nghe được tin tức ý niệm đầu tiên trong đầu chính là, sự tình sắp sáng tỏ rồi, phong thanh truyền ra, liền chứng minh sắp đến thời điểm vạch trần đáp án Bổ nhiệm một ủy viên thường vụ tỉnh ủy, không phải một chuyện nhỏ, cán bộ cấp phó tỉnh thực quyền cả nước có bao nhiêu người? Một bước bước vào cánh cửa ủy viên thường vụ tỉnh ủy, huống chí lại là cấp phó tỉnh trẻ nhất cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Miêu Nghị – Quyển 22
Phần 32 Miêu Nghị không nói gì thêm, không chút hoang mang tiếp tục xem cảnh mọi người lôi kéo nhân thủ vô cùng náo nhiệt. Thoáng cái từ phía dưới đề bạt ra hai vị Phó thống lĩnh và mười vị thiên tướng. Điều này có nghĩa là phía dưới có liên tiếp người được tiến lên, cần bổ sung vị trí. Hơn mười người thăng quan phát tài. Bầu không khí tương đối tốt. Đại thống lĩnh: Từ Đường Nhiên. Phó thống lĩnh: Niên Túc, Mao Dự Quân , Trác Hàn, Thượng Viễn Đình, Củng Hạo Thiên, Tống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng