Miêu Nghị - Quyển 5

Phần 12

Thấy hai mắt Miêu Nghị híp lại một cái, trong mắt lóe lên hàn quang, La Bình đã thấy qua không ít người, trong lòng lập tức cho ra phán đoán, người này là một tên hiếu sát, bèn khoát tay nói:

– Miêu huynh không cần lo lắng. Những tán tu kia đã bị ta đuổi đi, sau khi ta xuất hiện cảnh cáo, chỉ là tán tu dĩ nhiên là không dám chọc nàng ta nữa, có điều hại ta vô duyên vô cớ cõng nỗi oan ức.

Miêu Nghị hỏi:

– Sao lại nói vậy?

La Bình lắc đầu cười khổ nói:

– Không ít người cho rằng Lâm Bình Bình là nữ nhân ta nuôi ở Ngọc Đô Phong.

Miêu Nghị sửng sốt, ngay sau đó vỗ đùi cười ha ha, có thể tưởng tượng đến sự lúng túng khi mọi người kéo La Bình và nữ nhân ở tuổi Lâm Bình Bình lại với nhau, chắp tay nói:

– Vậy thì mời La huynh tiếp tục cõng nỗi oan này đến cuối cùng, tiếp tục giúp một tay thay mặt chiếu cố.

La Bình cười khổ khoát tay, dùng chuyện riêng lôi kéo tình cảm đã xong, bắt đầu trở lại vấn đề chính:

– Hẳn là Miêu huynh cũng sẽ không để ta đi một chuyến tay không, không biết có chỗ nào có thể ra sức?

Miêu Nghị trầm trầm nói:

– Huynh đệ muốn chọn mua một ít tinh hắc.

Cái gọi là tinh hắc chính là tinh phấn tinh luyện ra từ hắc tinh, La Bình lập tức hỏi:

– Không biết Miêu huynh muốn bao nhiêu úng?

Cái gọi là úng là chỉ cái bình nhỏ đựng tinh phấn, một úng chứa được lượng tinh phấn lấy ra từ mười ngàn vạn tinh tệ, mười úng có thể luyện chế một cây thương.

Miêu Nghị trong lòng hiển nhiên sớm có chuẩn bị, trực tiếp nói:

– Một trăm năm mươi úng!

Ánh mắt La Bình sáng lên mấy phần, trong lòng âm thầm vui mừng, chuyến đi này quả nhiên không uổng công, thử xác nhận lại:

– Một trăm năm mươi úng?

Cần biết một úng tinh hắc sau khi tinh luyện ra từ mười ngàn vạn hắc tinh, còn phải tính thêm một phần tiền công tương đương, đổi ra kim tinh chính là hai trăm vạn, một trăm năm mươi úng đồng nghĩa với ba mươi ngàn vạn kim tinh, cũng không phải là bạch tinh hay hắc tinh. Đổi thành bạch tinh đó chính là ba triệu vạn, một con số khổng lồ.

– Đúng! Một trăm năm mươi úng.

Sau khi Miêu Nghị xác nhận, hồ nghi hỏi:

– Chẳng lẽ không có hàng?

La Bình nhất thời cười ha hả nói:

– Miêu huynh nói đùa rồi, chớ nói một trăm năm mươi úng, cho dù là một ngàn úng hoặc là một vạn úng thương hội cũng có thể điều động được, không sợ ngươi cần nhiều, chỉ sợ ngươi cần ít. Chẳng qua Miêu huynh, ta phải nói trước lời khó nghe, ngươi mua đồ chỉ có thể dựa theo giá thị trường, ta không ưu đãi cho ngươi được, bởi vì lượng ngươi mua vẫn chưa đến mức được ưu đãi.

– Hiểu rồi!

Miêu Nghị gật đầu một cái.

Hắn biết đạo lý này, nếu như bán đồ vật cho thương hội, vậy chắc chắn không bán được giá của thị trường. Nếu đến thương hội mua đồ, người ta lại bán cho mình theo giá thị trường. Không có biện pháp, thương hội người ta phải kiếm tiền, không thể nào làm không công.

– Không biết Miêu huynh là lấy đồ trao đổi hay là trả tiền mặt?

La Bình hỏi.

– Không vội!

Miêu Nghị khoát tay áo một cái, ném từ trong nhẫn trữ vật ra một cái rương ở giữa hai người, vỗ cái rương nói:

– Giúp ta đánh giá giá tiền đồ vật bên trong.

Nói xong lật nắp rương ra, đẩy đổ cái rương, bên trong một đống tinh thạch lớn chừng đầu ngón tay cái màu vàng, màu xanh nhạt, màu đỏ lăn ra.

Đổ hết bên trong rương ra, vứt rương rỗng sang một bên, đưa tay mời La Bình đánh giá giá tiền.

– Diễm Chi Tinh Thạch ư?

La Bình cũng hít một hơi khí lạnh, hai mắt trợn to lần nữa, vẻ mặt kinh ngạc.

Không phải là y chưa từng thấy qua vật này, chỉ là y giao dịch vật phẩm chưa từng thấy qua một lần nhiều như vậy, nhất là lấy ra từ tay của một sơn chủ.

Đồ vật giao dịch càng nhiều, hoa hồng của y càng cao, trong lòng La Bình vui mừng không dứt, rất nhanh trên mặt khôi phục vẻ chuyên chú của nghề nghiệp, cầm một khối Xích Diễm Chi màu đỏ lên nói:

– Giá thị trường một vạn kim tinh, giá thương hội thu mua tám ngàn, thân phận quan phương của ngươi có ưu đãi, hơn nữa số lượng lớn, ta có thể làm chủ cho ngươi chín ngàn.

Lại cầm một khối Lam Diễm Chi lên:

– Giá thị trường năm vạn kim tinh, giá thương hội thu mua bốn vạn, ta có thể làm chủ cho ngươi bốn vạn rưỡi.

Sau cùng cầm một khối Kim Diễm Chi lên:

– Giá thị trường mười vạn kim tinh, giá thương hội thu mua tám vạn, ta có thể làm chủ cho ngươi chín vạn.

Sau khi để đồ xuống lại nói tiếp:

– Miêu huynh cứ việc yên tâm, giá tiền cho ngươi là ưu đãi nhất, ngươi hãy cân nhắc xem có được chăng, nếu bằng lòng, chúng ta sẽ kiểm lại số lượng.

Trong lòng Miêu Nghị mắng thương hội Tiên Quốc quá đen, đồ của lão tử phải lấy mạng đổi, các ngươi lại kiếm chác quá thoải mái.

Thế nhưng cũng không có biện pháp, người bình thường cũng không tiêu thụ được số lượng lớn như vậy, mình cũng không có quan hệ tìm được người mua thích hợp, chỉ có thể chấp nhận bán rẻ, tức thì gật đầu một cái nói:

– Ta tin tưởng La huynh, kiểm lại đi.

Thấy hắn sảng khoái như vậy, La Bình phấn chấn tinh thần, nhanh chóng lấy chiếc ngọc điệp ra thuận tiện thống kê. Đầu tiên là chọn ra từng viên Kim Diễm Chi, ném vào trong chiếc rương rỗng bên cạnh.

Thống kê ra Kim Diễm Chi là bốn trăm bốn mươi viên, La Bình nhanh chóng cầm ngọc điệp lên ghi lại:

– Chín vạn một viên, Kim Diễm Chi tính là ba ngàn chín trăm sáu mươi vạn kim tinh.

Quay đầu lại lại ném Lam Diễm Chi vào trong rương, thống kê ra con số là bảy trăm ba mươi năm viên, lại cầm ngọc điệp lên ghi xong nói:

– Bốn vạn rưỡi một viên, Lam Diễm Chi tính là ba ngàn ba trăm linh bảy vạn năm ngàn kim tinh.

Lại ném Xích Diễm Tinh vào trong rương, con số thống kê ra là một ngàn hai trăm viên, lại cầm ngọc điệp lên ghi lại nói:

– Chín ngàn một viên, Xích Diễm Chi tính là một ngàn lẻ tám mươi vạn kim tinh.

Yên lặng tính toán một hồi, La Bình ngẩng đầu mỉm cười nói:

– Nửa rương Diễm Chi Tinh Thạch này tổng cộng là tám ngàn ba trăm bốn mươi bảy vạn năm ngàn kim tinh. Miêu huynh, ta không tính nhầm chứ?

Miêu Nghị gật đầu một cái, trong rương có bao nhiêu đồ bản thân hắn rõ ràng nhất. Đơn giá vừa ra, khi đối phương còn đang kiểm lại, trong lòng hắn đã có đáp án.

Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi nói:

– Nói cách khác, nếu như muốn mua một trăm năm mươi úng tinh hắc kia, còn thiếu khoảng hai mươi hai ngàn vạn.

– Nói chính xác là còn thiếu hai mươi mốt ngàn sáu năm trăm hai mươi lăm vạn kim tinh.

La Bình cho ra một đáp án chuẩn xác, không hổ là làm ăn.

Miêu Nghị rơi vào trầm mặc, trong tay hắn còn có hơn ba ngàn vạn kim tinh, nhưng vẫn còn thiếu hơn mười tám ngàn vạn, trên tay còn có hơn một trăm viên yêu đan nhất phẩm, nhưng cũng chỉ trị giá một ngàn vạn kim tinh, còn thiếu rất nhiều. Cho dù bán đi gần một vạn tám ngàn viên Nguyện Lực Châu trên người cũng chỉ có chưa tới hai ngàn vạn kim tinh, còn thiếu quá nhiều…

Một ít đồ vật linh tinh trên người hắn càng trị giá không được mấy tiền.

Hiện tại hắn hận không thể đem gốc Tinh Hoa Tiên Thảo kinh thế hãi tục trong nhẫn trữ vật kia ra bán, đoán chừng bán đi một gốc tiên thảo kia thì mua gì cũng đủ rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 19
Oanh... Hàng ma xử bạo toái, đón lấy Kim Thân của Cực Lạc lão Phật run rẩy, trong cơ thể từng đạo Hoàng Đạo cùng nửa khuyết tiên đạo bay ra, phần phật bay vào trong cơ thể Đô Thiên Thần Đế. Bành... Hắn Kim Thân nổ tung, toái đầy đất. Đô Thiên Thần Đế thổ huyết, lại bị lọt vào bị thương không nhẹ, bất quá hấp thu luyện hóa pháp lực tu vi của Cực Lạc lão Phật, lại để cho khí tức của hắn tăng vọt, không chỉ thương thế khỏi hẳn, hơn nữa pháp lực cũng tăng vọt một mảng lớn! Đạo hữu, cái này là lương thực! Đô Thiên Thần Đế cười...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 10
“Phục hổ công, Chuyển luân kinh... Minh vương quyết...”. Hàn Lập nhanh chóng kiểm tra qua. Chỉ riêng việc nhìn danh xưng của những công pháp này đã có thể nhìn ra trong ngọc giản toàn bộ đều là phật môn pháp quyết. “Minh Vương quyết! Công pháp này ta đã từng nghe nói qua, là một loại hiếm thấy công pháp do phật môn kim cương hộ pháp chuyên môn tu luyện. Hình như loại công pháp này tu luyện phi thường khó khăn, tổ tiên của Phùng gia như thế nào lại có được loại pháp quyết này? Ngươi đưa ngọc giản cho ta xem loại công pháp này có tác dụng trừ đi sát khí...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 31
Hoàng Khí, tuy rằng còn rất yếu, thế nhưng có lẽ chính là một loại Hoàng khí, Lục gia tại sao lại có Hoàng khí? Trong Lục gia, mấy cường giả Bắc Cung gia, Độc Cô gia lúc này nhìn nhau, tràn ngập kinh hãi. Trong lúc mơ hồ bọn họ cảm nhận được khí tức này, cỗ khí tức này cực kỳ giống với Hoàng khí của bọn họ, bằng không khí tức trên người bọn họ cũng sẽ không bị tác động. Ken Két. Trên không trung Lục gia, cơ hồ cùng lúc có ba đạo thân ảnh xé rách không gian xuất hiện, người đi đầu chính là Vân Thủy Tiên Đế của Vân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng