Miêu Nghị - Quyển 5

Phần 40

Dương Khánh khẽ nhíu mày, tên này xông bừa vào như vậy thật sự là không nể mặt mình chút nào.

Mặc dù như thế, Dương Khánh vẫn đứng lên cười nói:

– Trầm Chấp Sự tới rồi ư, mời ngồi!

Ánh mắt Trầm Phong Hoa nhìn về phía Miêu Nghị, kết quả phát hiện Miêu Nghị lộ vẻ hài hước cười quái dị, lúc này hiểu mình là thật sự bị đùa bỡn. Y chưa từng thấy qua một sơn chủ dám đùa với Chấp Sự Trấn Ất điện, nhất định chuyện này là do có người tác quái sau lưng. Ánh mắt y nhìn chằm chằm Dương Khánh cười khành khạch quái dị:

– Chỗ Dương phủ chủ thật là náo nhiệt, không hổ là phủ chủ thân kiêm hai phủ. Chỗ ta không có lấy một người châm trà rót nước, đãi ngộ này thật đúng là không cách nào so sánh được!

Lời nói mang tính đâm thọc của Trầm Phong Hoa làm hai mắt Dương Khánh híp lại, dám châm chọc mình ngay trước mặt đám thủ hạ, một Chấp Sự không có thực quyền như y còn chưa quản được một phủ chủ như Dương Khánh.

Thật ra y cũng có chút khó chịu Trầm Phong Hoa, đối phương nhận lễ vật của y nhưng lại không chịu tỏ thái độ. Cho nên sau khi tới Trấn Hải sơn, y cũng lười không muốn gặp mặt chào hỏi, cũng không ngờ rằng tình huống bên Trầm Phong Hoa lại như vậy.

Nghe lời ấy, Dương Khánh quay đầu lại nhìn về phía Miêu Nghị hỏi:

– Miêu Nghị, ngươi có tiếp đãi khách nhân chậm trễ hay không?

Miêu Nghị đứng dậy đáp lại:

– Bẩm phủ chủ, không phải là chậm trễ, mà là Trấn Hải sơn không có đồ Trầm Chấp Sự muốn, thuộc hạ không thể làm gì khác hơn là tiết kiệm một chút, tiết kiệm như vậy chừng vài ngày nói không chừng có thể kiếm đủ…

Mọi người đang ngồi ngơ ngác nhìn nhau, tên này thật sự đã tiếp đãi chậm trễ người ta…

Dương Khánh có vẻ không biết nói gì.

Trầm Phong Hoa lên cơn giận dữ phất tay chỉ về phía Miêu Nghị, tức giận quát:

– Gan chó lớn thật, người đâu, bắt lại cho ta!

Hai tên thủ hạ phía sau y cũng đùng đùng nổi giận, nghe vậy lập tức tiến lên, muốn với động thủ với Miêu Nghị.

Ai ngờ sắc mặt Miêu Nghị trầm xuống, đá một cước ngã lăn trường án trước mặt bày đầy rượu và thức ăn khiến cho chén đĩa bay lả tả. Bọn Điền Thanh Phong bên ngoài lập tức xông vào, ai nấy rút vũ khí ra bao vây bọn ba người Trầm Phong Hoa lại.

Phía sau còn có tu sĩ cỡi long câu ùn ùn xông vào trong sân.

Mọi người đang ngồi giật mình kinh hãi, hết thảy đứng lên, thoạt nhìn tình huống này giống như có binh biến, không hiểu tên điên Miêu Nghị kia muốn làm gì.

Thanh Cúc trợn mắt há mồm nhìn Miêu Nghị, rốt cục có hơi hiểu tại sao Dương Khánh không chịu gả Tần Vi Vi cho tên này rồi.

Dương Khánh lại lạnh lùng nhìn Miêu Nghị.

Trầm Phong Hoa cũng không sợ nhiều người ở đây, nhìn quanh nhân mã đối phương vây quanh mình, giận quá hóa cười, chỉ Miêu Nghị quát:

– Tiểu tặc, ngươi muốn tạo phản phải không?

Miêu Nghị xòe tay ra, quát lớn:

– Nếu ngươi có thể lấy ra pháp chỉ của điện chủ, Miêu mỗ lập tức bó tay chịu trói, nếu như không có, Trấn Hải sơn ta cũng không phải địa phương để con chó tùy tiện tới làm càn!

Trầm Phong Hoa lấy đâu ra pháp chỉ, quay đầu lại nhìn về phía Dương Khánh đang lạnh lùng đứng nhìn, gằn giọng quát:

– Dương Khánh! Ngươi muốn tạo phản sao?

Rầm! Trường án trước mặt Dương Khánh cũng bị y tung cước đá bay, lạnh lùng nhìn chằm chằm Miêu Nghị hỏi:

– Miêu Nghị, ngươi muốn làm gì?

Y đi tới địa bàn thủ hạ của mình, trong lúc thủ hạ đang thiết yến khoản đãi đột nhiên có binh mã xông vào đại điện. Nếu có ý đồ gì bất chính, y sẽ lâm vào nguy hiểm.

Miêu Nghị ôm quyền đáp lại:

– Bẩm phủ chủ, lão tặc họ Trầm này hết sức ghê tởm, lại dám lấy chuyện đóng thuyền uy hiếp thuộc hạ, nói nếu như không tặng y một trăm viên Nguyện Lực Châu, sau khi trở về Trấn Ất điện sẽ nói chúng ta đóng thuyền có vấn đề. Trấn Hải sơn sơn cùng thủy tận, thuộc hạ phải nuôi nhiều người như vậy, lấy đâu ra một trăm viên Nguyện Lực Châu đưa y. Nếu trước sau gì cũng chết, Trầm Phong Hoa lại cưỡng ép như vậy, thuộc hạ cũng chỉ là bị buộc bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể bắt cẩu tặc kia lại trước, sau đó sẽ tới Trấn Ất điện thỉnh tội!

Dương Khánh đã hiểu ra, không trách thái độ họ Trầm có vẻ cổ quái, nhận lễ của mình vẫn không chịu tỏ thái độ rõ ràng, còn đòi đến Trấn Hải sơn tới đi dạo một chút, rõ ràng là tới để bắt chẹt làm tiền.

Bất quá nói đi thì nói lại, cũng không phải là Miêu Nghị ngươi không có một trăm viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm. Chuyện lớn như vậy cũng không phải là lúc nào cũng gặp, người ta vất vả lắm mới có được cơ hội này, ngươi cứ cho y thì đã sao, cần gì gây phiền phức như vậy…

Y chợt nhớ lại những lời “trước sau gì cũng chết” của Miêu Nghị vừa rồi, chợt bừng tỉnh ngộ. Đúng vậy, tên này sắp đi Tinh Tú Hải, Trầm Phong Hoa còn muốn bắt chẹt một kẻ sắp chết như hắn?!

Quét nhìn nhân mã Trấn Hải sơn bên trong phòng khách, Dương Khánh cũng lo lắng tên điên Miêu Nghị này cùi không sợ lở, cũng không dám ép Miêu Nghị quá mức.

Hơn nữa Trầm Phong Hoa chạy đến địa bàn một phương chư hầu của Dương Khánh bát thủ hạ của y, đây là chuyện gì?! Nếu để cho y bắt thủ hạ của mình như vậy, uy tín của vị phủ chủ là mình ở chỗ nào?!

Tự nhiên Trầm Phong Hoa sẽ không thừa nhận chuyện mình đòi hối lộ, tức giận nói:

– Tiểu tặc, chớ có ngậm máu phun người!

– Trầm Phong Hoa!

Dương Khánh lên tiếng cắt đứt:

– Có lời gì có thể nói chuyện đàng hoàng, còn muốn bắt người của ta… Ngươi dựa vào cái gì? Nếu như có pháp chỉ điện chủ không ngại lấy ra!

Trầm Phong Hoa cắn răng, y không thể lấy đâu ra pháp chỉ của điện chủ, hung tợn gật đầu nói:

– Dương Khánh, ta cũng biết là ngươi giở trò quỷ ở sau lưng, núi không chuyển nước chuyển, sau này chúng ta sẽ tính sổ với nhau!

Dương Khánh không biết nói gì, xem ra chắc chắn mình phải gánh lấy nỗi oan này, có lẽ giải thích thế nào Trầm Phong Hoa cũng sẽ không tin tưởng chỉ là một sơn chủ như Miêu Nghị lại dám làm như vậy.

– Đi!

Trầm Phong Hoa dẫn hai tên thủ hạ phất tay áo rời đi, ai ngờ mấy cây trường thương giơ lên ngăn cản trước mặt y.

Miêu Nghị cũng không nói muốn thả bọn họ đi, tự nhiên bọn Điền Thanh Phong sẽ không dễ dàng tránh ra.

Trầm Phong Hoa thình lình quay đầu lại nhìn về phía Dương Khánh:

– Dương Khánh, chẳng lẽ ngươi còn muốn động thủ với ta ư?

– Thả bọn họ đi!

Dương Khánh lạnh lùng ra lệnh một tiếng.

Miêu Nghị lập tức phất phất tay, nhân mã ngăn cản nhanh chóng nhường đường.

Sắc mặt Trầm Phong Hoa âm trầm, nhẫn nhịn rời đi.

Nhìn bóng lưng Trầm Phong Hoa rời đi, nói thật Miêu Nghị không muốn thả y đi, muốn lấy đầu Trầm Phong Hoa tế bộ pháp bảo nhị phẩm mới của mình. Thế nhưng hắn cũng biết rằng nếu thật sự bắt giết sứ giả của Trấn Ất điện, vậy chính là tát vào mặt điện chủ, e rằng còn chưa đi Tinh Tú Hải hắn đã gặp tai kiếp khó thoát.

Bọn Điền Thanh Phong cũng nhanh chóng lui ra dưới ánh mắt ra hiệu của Miêu Nghị. Làm ra chuyện như vậy, bọn họ cũng sợ hết hồn hết vía, thế nhưng không có cách nào khác, nếu hôm nay bọn họ không tuân lệnh, ngày mai Miêu Nghị sẽ xử lý bọn họ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 15/09/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 11
Phần 40 Oanh... Quân Nhai thành đột nhiên kịch liệt chấn động, nhiều Thần Ma trên đầu thành hộc máu, bay ra ngoài, đập sập từng mảnh cung điện kiến trúc trong thành. Đới Anh Đới Dần huynh đệ trong lòng cả kinh, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ngoài Quân Nhai thành có vô số cổ trùng lẫn cắn nuốt, hóa thành một Ma Thần đỉnh thiên lập địa. Thân thể dữ tợn, đứng ở ngoài thành, khí diễm ngập trời, mạnh đến nổi kinh khủng, quả thực có thể sánh ngang Thần Chủ! Lại có vô số cổ trùng bay tới, tạo thành biển côn trùng rộng lớn mấy vạn dặm, đem trọn Quân Nhai thành...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít, và những sản phẩm âm nhạc chất lượng. Cô mua được chiếc xe hơi, thuê tài xế riêng. Mấy tiếng đồng hồ ngồi trên xe, cuối cùng cũng về được đến quê. Căn nhà này năm xưa bèo lắm, nhờ Thảo làm ca sĩ gửi tiền về cho mẹ sửa nhà nên nhà mới...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn mặt cũng được, cũng có duyên, nó có cơ thể hấp dẫn vì đang ở tuổi teen. Nó đang có bạn trai là thằng bạn học cùng lớp tên là Lâm, quen nhau được mấy tháng rồi. Thằng Tú thấy con Nhi có bạn trai thì nó cũng mừng cho con...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng