Như Ảo cầm pháp chỉ bổ nhiệm của ba người Miêu Nghị đi ra hậu cung mời điện chủ. Chín người khác trong điện ai nấy đều quan sát ba người, cũng phải chú ý nhận biết ba vị tân phủ chủ.
Chờ một chút, hai tên thị nữ cùng đi với Thân Hoài Tín sải bước tới.
Thân Hoài Tín một thân áo đen tướng mạo tầm thường, chỉ có cái mũi ưng là nổi bật. Ánh mắt sắc bén quét qua ba người đứng bên dưới, ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, trầm giọng nói:
– Để cho chư vị đợi lâu!
Mười hai người phía dưới cùng nhau khom người hành lễ:
– Tham kiến điện chủ!
– Miêu Nghị, Triệu Phi, Tư Không Vô Úy!
Thân Hoài Tín điểm danh, ba người đáp lại. Coi như biết ai là ai, không tới nỗi lầm người.
Thật sự là ba người đột nhiên từ trên trời rơi xuống, đời này y cũng chỉ mới gặp lần đầu tiên. Nếu không nhận rõ là không được, lỡ sau này đường đường điện chủ bị phủ chủ liên thủ hạ gục vẫn không biết rõ ai là ai, vậy hết sức nực cười.
– Ba vị có thể từ trong mười tám tu sĩ Tinh Tú Hải xông ra tới, cũng là tinh anh trong tu sĩ Thìn lộ. Bất quá bản tọa có một điểm không nghĩ ra, có cơ hội chọn lựa địa phương tốt hơn các ngươi không đi, tại sao lại cùng nhau chạy tới Trán Quý điện ta như vậy? Mặc dù bản tọa bất tài nhưng cũng tự biết mình, không nghĩ ra Trấn Quý điện có điểm nào hấp dẫn các ngươi tới đây!
Thân Hoài Tín không thể không hỏi nghi vấn này.
Bọn Miêu Nghị đang đứng giữa đại điện nghe hỏi nhìn nhau, Miêu Nghị chắp tay trả lời:
– Hồi bẩm điện chủ, ba người chúng ta xuất thân là tán tu, không có bối cảnh gì. Địa phương quá tốt đã bị người khác độc chiếm, nếu đường đột nhảy vào e rằng không có phúc để hưởng thụ.
Ừm, đây cũng là lý do chấp nhận được, địa phương tốt bị thế lực khắp nơi chiếm cứ, có phúc hưởng thụ hay không thật sự là vấn đề, ít nhất khó giải quyết là không tránh khỏi. Bất quá hai điểm này nếu là hai tên kia còn có thể chấp nhận, nếu là ngươi e rằng nói quá sự thật chăng?!
Vẻ mặt Thân Hoài Tín lạnh nhạt nói:
– Theo ta được biết, điện chủ Trấn Ất điện Nguyệt hành cung Hoắc Lăng Tiêu là huynh đệ kết nghĩa của ngươi, chẳng lẽ vậy cũng là không có bối cảnh!? Lúc bản tọa đi theo cung chủ tới đô thành nộp thu hoạch hàng năm, cũng coi như gặp mặt Hoắc Lăng Tiêu hàng năm, nhiều lần uống rượu với nhau, cũng coi là người quen. Ngươi không ra sức ở dưới quyền huynh trưởng kết bái, ngược lại chạy đến chỗ ta, có vẻ không thể nào nói nổi!
Mấy người trong điện kinh ngạc nhìn nhau, không ngờ rằng vị này còn có một vị điện chủ là huynh trưởng kết bái.
Miêu Nghị không biết nói gì, xem ra trước đó vị điện chủ này đã hạ chút công phu tìm hiểu. Tên khốn kiếp Hoắc Lăng Tiêu này, quen biết vị điện chủ Trấn Quý điện này cũng không nói một tiếng, sao không giúp đỡ mình một chút?! Coi như ngươi độc, đừng để ta có cơ hội, nếu không sẽ có lúc ngươi phải khóc ròng!
– Điện chủ minh giám, thuộc hạ chính là vì không muốn được Đại ca chiếu cố, mới thoát thân từ dưới quyền y. Nếu không thuộc hạ cũng sẽ không chủ động yêu cầu đi tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, nếu không nhất định phải nhờ Đại ca sửa danh sách trình cho điện chủ chiếu cố đôi chút.
Miêu Nghị chỉ có thể khoa trương khoác lác một phen, cũng không tiện nói quan hệ với Hoắc Lăng Tiêu không tốt, giữ lại tấm da hổ Hoắc Lăng Tiêu kia có lẽ còn có chút tác dụng.
– Thì ra là như vậy, ta còn đang kỳ quái không hiểu tại sao Hoắc Lăng Tiêu đã là Đại ca kết bái của ngươi, lại để cho ngươi đi Tinh Tú Hải Kham Loạn hội! Thân Hoài Tín gật đầu một cái, nhưng y lại không phải người ngu, thoáng qua lại hỏi:
– Nhưng điều này cũng không thể giải thích tại sao ba người các ngươi cùng nhau nắm tay chạy tới địa bàn bản tọa. Khiến cho bản tọa như đang nằm mơ, đến nay hết sức hồ đồ, không giải thích được, nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu được.
Miêu Nghị nghĩ thầm ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, cung chủ đã hạ pháp chỉ, ngươi cũng không dám đuổi chúng ta đi.
Nghĩ thì nghĩ, điện chủ người ta đã quyết truy hỏi đến cùng như vậy, mình là phủ chủ cũng không dám bắt người ta câm miệng.
Ba người bên dưới tỏ ra do dự, sắc mặt Thân Hoài Tín hơi trầm xuống:
– Chẳng lẽ bản tọa hỏi không được?
Miêu Nghị hít sâu một hơi, chuyện mình cần làm sớm muộn cũng phải đối mặt Thân Hoài Tín, không bằng cứ việc nói ra đường đường chính chính, tránh cho phiền phức sau này. Nếu hắn đã tới đây, vậy cũng đã cân nhắc từ trước, tức thì tháo trên tay xuống một chiếc nhẫn trữ vật, hai tay dâng lên nói:
– Ba người chúng ta không vì gì khác, chỉ vì nàng mà tới đây!
Cử động này khiến cho mọi người trong điện vô cùng tò mò, không biết bên trong nhẫn trữ vật chứa thứ gì.
Tự nhiên Thân Hoài Tín cũng tò mò, khẽ phất tay, thị nữ Như Ảo hội ý đi xuống nhận nhẫn trữ vật kiểm tra. Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn lập tức kinh ngạc, bỗng nhiên nhìn ba người một cái, thậm chí là trên mặt hiện ra vẻ động dung, sau đó xoay người giao đồ cho Thân Hoài Tín.
Thân Hoài Tín thấy một cỗ thi thể trong nhẫn trữ vật cũng cảm thấy kinh ngạc, y nhìn thấu sắc mặt thị nữ Như Ảo có vẻ khác thường, bèn hỏi:
– Nàng biết ư?
Thấy cỗ thi thể bên trong nhẫn trữ vật kia, lại liên tưởng đến vị trí bố cục địa phương của ba vị tân nhậm phủ chủ này, Như Ảo đã đoán được ba người muốn làm gì.
Có thể nói Như Ảo đã bị cảm động, tràn đầy cảm động, nữ nhân đều là như vậy.
Nhìn lại ba người một cái, lại nhìn những người khác trong điện, Như Ảo gật đầu một cái, không nói công khai mà là dùng phương thức truyền âm báo cho Thân Hoài Tín:
– Đại nhân, ba người này chọn ba phủ có vị trí thành hình tam giác kiềm chế Bình Dương phủ vào giữa, mà người bên trong nhẫn trữ vật này chính là tu sĩ Bình Dương phủ. Tỳ tử phụng chỉ đi qua Bình Dương phủ mấy lần, trong lúc đó nữ tử này từng tìm tới tỳ tử tố cáo phủ chủ Bình Dương phủ Thường Chi Cửu có ý đồ bất chính với nàng, chẳng qua là tỳ tử cũng không tiện tham dự vào chuyện bên trong quyền lợi phủ chủ một phủ.
– Sau khi trở lại tỳ tử cũng từng nhắc qua với Đại nhân, Đại nhân cũng nói nếu như cũng hạn chế cả chút quyền lợi của phủ chủ phía dưới như vậy, không khỏi quản quá nhiều. Hẳn là Đại nhân cũng có ấn tượng với nữ tử này, chính là tên nữ tu Bạch Liên được Trấn Quý điện phái đi tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, Thích Tú Hồng!
Chỉ là một tu sĩ nho nhỏ phía dưới, tuy rằng thị nữ từng nói qua nhưng Thân Hoài Tín đã sớm quên mất chuyện này. Nhưng nói đến người Trấn Quý điện phái đi tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, y sẽ không quên, đột nhiên nheo mắt nhìn về phía ba người phía dưới, đã biết ý tới của ba người.
Thân Hoài Tín quay đầu liếc nhìn thị nữ Như Ảo truyền âm nói chuyện giúp đỡ, hơi trầm ngâm một chút, đột nhiên phất tay nói:
– Những người khác không liên hệ lui ra!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 30/09/2019 03:36 (GMT+7) |