Quan Trường - Quyển 2

Phần 18

Thư ký Trương cũng hiểu Bí thư Thẩm đột nhiên đề xuất đến Huyện Bá khảo sát thực ra là để dập lửa giúp Lưu Thế Hiên. Y cũng có cái nhìn với việc Bí thư Thẩm vội vàng ra mặt thay Lưu Thế Hiên như vậy. Nhưng y chỉ là một thư ký nên điều gì nên nói, điều gì không thì biết rõ. Cho nên y không dám nhiều lời mà chỉ ngoan ngoãn đi theo Thẩm Phục Minh.

Chuyện xảy ra ở trước cửa trụ sở Huyện ủy quá đột nhiên làm y không kịp có phản ứng. Nhưng nghe Hạ Tưởng nói như vậy, y liền mơ hồ hiểu ra. Y nghĩ tới chuyện của Lưu Hà mà kinh động tới truyền thông cấp tỉnh, cấp quốc gia, Bí thư Thẩm nếu nhảy vào trong vũng nước đục này không ngừng cả người bẩn thêm. Y không khỏi suy nghĩ một chút. Lại thấy Hạ Tưởng gặp cảnh này mà không kinh hoàng, không thất thố, hơn nữa còn thái độ ung dung xem kịch liền thầm nghĩ không ổn rồi. Nói không chừng Lý Đinh Sơn đã sớm nghĩ được đối sách tương kế tựu kế. Kẻ bị thiệt cuối cùng chính là Lưu Thế Hiên, mất mặt chính là Bí thư Thẩm.

Hắn đang định chen đám người lên để mà nhỏ giọng nói với Bí thư Thẩm một chút thì không ngờ đã chậm một bước. Bí thư Thẩm rất thân thiết đỡ ông lão móm răng mà nói:

– Ông lão có chuyện gì thì cứ nói, không ai đám ngăn ông nói thật.

Ông lão run rẩy đứng lên nói:

– Ngài là quan lớn? Quan lớn có thể làm chủ ở đây?

Thẩm Phục Minh gật đầu, trong lòng y có chút hối hận sao không mang theo phóng viên để thấy cảnh mình thương dân?

– Chúng tôi là thôn dân xã Cổ Trại, nhà rất nghèo. Cũng nhờ giám đốc Lưu bảo chúng tôi đi đào nấm Khẩu Bắc và rau Thái nên chúng tôi mới có cơm ăn, áo mặc. Lãnh đạo, đã lâu chúng tôi không thấy giám đốc Lưu, sau đó nghe ngóng mới biết núi hoang đã bị người nhận thầu. Giám đốc Lưu không thuê chúng tôi đào nấm thì chúng tôi sẽ không có cơm ăn, không có áo mặc. Ngài là quan lớn, giám đốc Lưu nhất định nghe lời ngài. Ngài bảo giám đốc Lưu nhận thầu núi hoang đi, để giám đốc Lưu cho chúng tôi công việc, khiến giám đốc Lưu cho chúng tôi cơm ăn.

Thẩm Phục Minh nắm chặt tay ông lão, mặt nặng nề mà nói:

– Các đồng chí có thấy không, lòng dân mãnh liệt. Ông lão, ông nói giám đốc Lưu là ai?

– Tôi chỉ biết giám đốc Lưu tên là Lưu Hà, vấn đề khác thì không rõ.

Ông lão tuy rằng không có kỹ năng diễn nhưng trí so sánh của y đúng là giỏi, có thể nhớ kỹ nhiều từ như vậy đúng là không đơn giản.

Hạ Tưởng thấy Lý Đinh Sơn đang rất bình tĩnh đứng bên. Lưu Thế Hiên cũng ra vẻ không liên quan tới mình. Chẳng qua từ ánh mắt không ngừng đảo đảo đã bán đứng nỗi lo trong lòng y. Hạ Tưởng đã nghĩ Lưu Thế Hiên vởi kịch dương đông kích tây. Bố trí ông lão này ra mặt nói về quyền sở hữu của Cổn Long Câu. Thực ra đây là vì nói ra Lưu Hà. Cuối cùng để Bí thư Thẩm thuận theo lòng dân mà nhúng tay vào việc của Lưu Hà.

Quyền sở hữu của Cổn Long Câu là quyết định của Hội nghị thường vụ Huyện Bá. Thẩm Phục Minh thân là Bí thư Thành ủy không thể nào phủ nhận quyết định của Hội nghị thường vụ. Y nếu dám làm như vậy thì lập tức sẽ có Thường vụ tỉnh ủy đưa ra đề xuất cách chức y. Quyết định của Hội nghị thường ủy không được phép thay đổi, trừ khi sai lầm nghiêm trọng về phương hướng. Nếu không quyết định trong Hội nghị thường ủy rất khó thay đổi.

Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng đều rõ ràng lợi hại trong đó nên ông lão kia có đưa ra thì bọn họ cũng không lo lắng.

Thẩm Phục Minh quay đầu lại hỏi Lưu Thế Hiên:

– Phó chủ tịch Lưu, Lưu Hà hình như là con của anh phải không? Anh ta sao lại không đi mua nấm và rau cho dân chúng vậy?

Lưu Thế Hiên ra vẻ rất đau lòng mà nói:

– Bí thư Thẩm, tôi rất xin lỗi ngài, do tôi không giáo dục con cái tốt. Con tôi làm chuyện sai lầm, bây giờ đang ở trong bệnh viện điều trị.

Thẩm Phục Minh ra vẻ giật mình nói:

– Sao lại như vậy?

– Nó uống nhiều rượu nên có chút mâu thuẫn với bạn gái là Dương Bối. Lúc ấy bạn của Dương Bối là Trương Tín Dĩnh cũng có ở đó. Trương Tín Dĩnh nói chuyện hơi khó nghe, thanh niên cãi nhau cũng là bình thường. Có thể do Lưu Hà kích động một chút nên xé quần áo của Trương Tín Dĩnh. Kết quả Trương Tín Dĩnh nói nó hiếp dâm không thành. Trương Tín Dĩnh lúc ấy do tình hình cấp bách lên chém đứt cổ tay Lưu Hà. Theo bác sĩ nói tay phải có lẽ không giữ được.

Lưu Thế Hiên khi nói chuyện còn cố ý nhìn Hạ Tưởng. Trong lòng y đang rất căm hận, đều do thằng này nhúng tay vào khiến cho Liên Nhược Hạm đi theo Dương Bối. Nếu không y đã sớm thuyết phục mẹ của Dương Bối – Ngưu Hồng Muội, nói rằng đó là cãi nhau mà không phải hiếp dâm. Chỉ cần Dương Bối đổi lời, y liền thỏa thuận với Trương Thục Anh, cuối cùng Trương Tín Dĩnh chỉ cần nhả ra là Lưu Hà có thể được thả.

Đáng tiếc mọi chuyện bị thằng Hạ Tưởng giành trước một bước.

Lời khai của Dương Bối và Trương Tín Dĩnh đã được ghi lại và ký tên, tội của Lưu Hà là hiếp dâm chưa thành. Đương nhiên làm chút tay chân khiến hai người phản cung cũng không phải không thể. Nhưng chỉ là lúc trước Lưu Thế Hiên tìm Trương Thục Anh muốn nói chuyện, lại bị Trương Thục Anh lập tức từ chối, y cũng không có cơ hội mà thuyết phục Trương Tín Dĩnh đổi lời khai. Sau đó khi tìm tới Dương Bối thì lại phát hiện Liên Nhược Hạm đi sát theo Dương Bối. Y biết Liên Nhược Hạm là người không thể trêu chọc. Vì vậy Lưu Thế Hiên mặc dù rất tức giận nhưng không có biện pháp. Trong lòng hận không thể dùng dao đâm chết Hạ Tưởng mới hả giận.

Từ đầu tới cuối khắp nơi đều thấy bóng dáng của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng quả thực còn đáng sợ hơn Lý Đinh Sơn, hắn đúng là ác mộng của Lưu Thế Hiên.

Lưu Thế Hiên nói chuyện thay đổi trắng đen mà mặt không chút thay đổi. Nếu Trương Tín Dĩnh ở đây chỉ sợ sẽ nhảy dựng lên lao tới xé xác y. Lý Đinh Sơn giật giật lông mi nhưng không nói gì. Đỗ Song Lâm và Trương Tín Dĩnh vốn có mâu thuẫn nhưng lại tức giận đến độ mặt tái mét, tay nắm chặt thiếu chút nữa tiến lên bảo Lưu Thế Hiên nói dối.

Chẳng qua y thấy Lý Đinh Sơn rất bình tĩnh không tỏ vẻ gì nên mới cố gắng bình tĩnh lại.

Thẩm Phục Minh có chút nuối tiếc mà nói:

– Sao có thể như vậy? Thanh niên cãi vã là rất bình thường, vậy mà nói là hiếp dâm còn chém bị thương là sao? Có điều tra rõ ràng không?

Lý Đinh Sơn không thể không nói:

– Bí thư Thẩm, cơ quan công an đang điều tra, đến bây giờ vẫn chưa có kết luận. Chẳng qua căn cứ điều tra ban đầu thì Lưu Hà bị nghi ngờ là hiếp dâm.

– Hai người bị hại ở đâu?

Thẩm Phục Minh hỏi một câu rồi lại nhìn ông lão:

– Không được bỏ qua một người xấu, nhưng không được làm người tốt bị oan. Đối với một người phải xem cách làm việc của người ta. Lưu Hà có thể làm việc tốt cho dân chúng như vậy, có thể là người xấu không hả? Trị bệnh cứu người, làm việc trượng nghĩa và phải suy xét tới ảnh hưởng xã hội. Bí thư Lý, anh nói đi?

Thẩm Phục Minh nói chuyện rất nhẹ nhàng, ôn hòa nhưng ý trong lời nói nghiêng về ai thì mọi người đều có thể nghe ra. Lý Đinh Sơn lại ra vẻ không nghe thấy. Y liền nói:

– Trương Tín Dĩnh bây giờ đang ở bên bác cô ấy là phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trương Thục Anh. Dương Bối lại có chuyên gia ở bên nên rất an toàn.

Lý Đinh Sơn vừa nói đến tên Trương Thục Anh khiến mặt Thẩm Phục Minh hơi đổi một chút. Mấy người cùng đi với Thẩm Phục Minh cũng đều lộ vẻ kỳ quái. Xem ra cái danh tiếng Phó trưởng ban Trương đúng là dễ dùng. Ít nhất sẽ khiến mấy lãnh đạo Thành ủy phải suy nghĩ. Từ vẻ mặt mọi người có thể thấy được có lẽ Lưu Thế Hiên không nói cho bọn họ quan hệ giữa Trương Tín Dĩnh và Trương Thục Anh.

Lý Đinh Sơn không để ý tới vẻ kinh ngạc với mọi người liền nói tiếp:

– Bí thư Thẩm, tôi khi vừa tới Huyện Bá thì đã tới xã Cổ Trại khảo sát. Người dân ở đây cũng có người tôi nhận ra. Tôi muốn tự mình nghe ý kiến của bọn họ để tiện cho việc triển khai công việc.

Thẩm Phục Minh gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Y không nghĩ nhiều, nghĩ rằng Lý Đinh Sơn muốn tìm bậc thang đi xuống mà thôi. Lưu Thế Hiên lại thầm kêu không ổn, mình cần tìm lý do để Thẩm Phục Minh rời đi. Nhưng ai ngờ Thư ký Trương kia lại đột nhiên chắn trước mặt y rồi nói:

– Phó chủ tịch Lưu, tôi có mấy câu muốn hỏi anh có được không?

Thư ký Trương nhìn tình hình rất chuẩn. Y thấy Lý Đinh Sơn này đã chuẩn bị rất đầy đủ, tuyệt đối không để Lưu Thế Hiên gây rối, không chừng cuối cùng lại còn làm Bí thư Thẩm mất mặt. Vì thế y liền đi lên ngăn Lưu Thế Hiên, không cho đối phương cơ hội nói chuyện.

Lý Đinh Sơn đi tới trước mặt ông lão rồi nói:

– Ông lão còn nhận ra tôi không? Còn có Hoàng Hải, quên chúng ta cưỡi ngựa với nhau trên thảo nguyên sao? Tiểu Nha, cháu lại đây bác hỏi.

Ông lão mở to mắt nhìn Lý Đinh Sơn rồi nói:

– Nhận ra, anh không phải là khách thành phố muốn tới ăn nấm sao? A, hình như anh là quan to phải không?

Hoàng Hải nhăn nhó kéo Tiểu Nha đi tới mà nói:

– Giám đốc Lý, không Bí thư Lý, tôi không ngờ ngài là Bí thư huyện ủy. Nếu sớm biết rằng ngài là Bí thư thì tôi dù như thế nào cũng không dám nhận tiền.

Tiểu Nha mở to đôi mắt rồi tò mò hỏi:

– Hạ thúc kia ở đâu rồi? Chú ấy rất tốt bụng, tốt hơn Lưu Hà kia nhiều. Lưu Hà tham lam kia chỉ cho bố cháu thuốc, không trả tiền. Hạ thúc mỗi lần đều cho bố cháu tiền, bố cháu vui.

Trẻ con có thể nói Lưu Hà tham lam thì nhất định thường xuyên nghe người lớn nói, vì thế mới nói ra được. Thẩm Phục Minh nghe vậy không khỏi tái mặt lại.

Lý Đinh Sơn sờ sờ đầu Tiểu Nha rồi nói:

– Tiểu Nha, cháu có muốn đi học không? Bác nói với cháu là cách nhà cháu không xa sẽ xây dựng một công ty thực phẩm. Sau khi xây dựng xong thì sẽ thuê nhân viên ở xã Cổ Trại. Khi ấy bố cháu có thể đi vào công ty làm công nhân, hàng tháng sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Về sau cháu có quần áo mới, có thể đi học. Vậy có tốt không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 10/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập thiết lập động phủ mới, tự nhiên là có thiêt kế phòng chuyên để luyện khí. Sau khi hắn thiết lập bên trong một mật trận, liền mang theo luyện tinh cùng bình linh dịch vạn năm kia đi vào trong. Lần này một lần đi vào, cửa mật thất liền đóng chặt trong suốt một năm không hề mở ra một lần nào. Toàn bộ hành động bên ngoài động phủ đều được hắn chỉ thị thông qua một vài con Khôi lỗi cự viên mà làm. Kể từ lúc đó, toàn bộ tình hình động phủ đều rơi vào trạng thái an tĩnh không có bất cứ điều gì xảy ra. Nhưng ngày hôm...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 24
Tuy nhiên vì tịch diệt kiếp khiến mảnh đất bỏ hoang không ngừng xao động, địa lý tùy thời thay đổi, ký ức của Đông A Đạo Nhân không giúp gì nhiều cho Giang Nam. Lần trước khi thủ lĩnh mảnh đất bỏ hoang muốn rời đi, Bỉ Ngạn, Càn Khôn rơi vào tay bọn họ. Nhưng hành động bỏ trốn thất bại, hai người biến mất. Chắc Bỉ Ngạn, Càn Khôn rơi vào khống chế của tay trùm nào đó, nhưng hai người rốt cuộc vào tay ai? Mảnh đất bỏ hoang đầy rẫy nguy hiểm, có nên xuất hiện tịch diệt sấm chớp mưa bão, tia sét khủng bố tuyệt diệt hết thảy liên tục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 25
Nhâm Tiên Thiên mở miệng nói: Giáo chủ, không biết Băng Liên Thánh Mẫu có đánh lại Thiên Ngự Đạo Quân không? Có cần chúng ta giúp đỡ? Giang Nam thu về tầm mắt, lắc đầu, nói: Kiếp này Băng Liên đạo hữu muốn tiến thêm một bước, chứng được Thiên Quân, nếu nàng không đấu lại Thiên Ngự Đạo Quân thì kiếp này không cách nào thành tựu Đạo Quân. Hãy để nàng tự mình đối phó, bây giờ các bí cảnh trong hư không thứ hai mở ra, Đế và Tôn để lại pháp bảo sắp xuất hiện. Kim Đế, tủuyền lệnh đi, khiến Thiên Hà Thủy Sư, Bắc Lạc Sư Môn chuẩn bị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng