Ý loạn tình mê - Tác giả Traidamdulich


Truyện đã hoàn thành

Phần 29

Sau khi bú liếm đã đời, Hà Túc Đạo ngồi dậy. Hắn gấp gáp cùng trút bỏ xiêm áo của mình ra, thoáng chốc cũng trần truồng như Quách Tương. Hắn lại bò lên trên ôm chầm lấy nàng. Da thịt hắn cọ xát vào da thịt nàng. Dương vật Hà Túc Đạo cứng ngắc như cây côn. Hắn cạ cạ cây côn thịt của mình lên người nàng, hai tay bóp bóp nhũ hoa nàng, môi hắn ngậm lấy đầu nhũ mà bú nhè nhẹ. Hà Túc Đạo liếm lên cánh tay nàng, lên cổ nàng. Vừa hôn, vừa liếm, vừa nắn bóp, hắn cũng vừa chà xát dương vật mình lên da thịt nàng.

Hà Túc Đạo nhanh chóng ngất ngây trong niềm hoan lạc dâng trào. Dương vật hắn lúc này cứng ngắc và nóng hổi, hình như nó thèm muốn được nằm bên trong người của Quách Tương lắm rồi, nơi ấy chắc ấm áp chứ không lạnh lẽo như bên ngoài. Hắn biết làm như vậy là cưỡng bức thiếu nữ, là tội lỗi không hợp với lễ giáo của bậc quân tử, nhưng Hà Túc Đạo không kìm nổi bản thân mình nữa. Hắn đành chiều theo thú tính của bản thân.

Hà Túc Đạo dạng chân nàng ra rộng hơn, rồi gác hai chân nàng lên hai bên đùi của mình. Hắn chĩa thẳng dương vật hướng về phía xuân cung nàng rồi tìm cách đút vào. Hà Túc Đạo nhận ra dương vật mình hơi to so với xuân cung nhỏ bé của nàng. Hắn có phần ngần ngại, sợ làm tổn thương nàng, hay vạn nhất nàng đau quá tỉnh giấc thì hắn xấu hổ lắm. Hà Túc Đạo lấy thế làm phiền, nhiều lúc thoái chí còn định rút lui nữa. Với những nghĩ suy trái ngược làm cho phút chốc Hà Túc Đạo thành chần chừ bất quyết. Đầu dương vật của hắn cứ trượt lên xuống trước mép thịt ướt nhờn của xuân cung nàng.

Trong giây khắc ấy, bất giác hắn ngó lên mặt nàng thấy đôi mắt Quách Tương đã mở tròn xoe nhìn mình tự lúc nào. Hà Túc Đạo có phần hơi kinh sợ vội vàng rời khỏi vị trí nhảy ngay xuống giường. Hắn dùng tay bụm ngay dương vật mình nhưng cây thịt khá to, hắn che bên dưới thì cái đầu vẫn ló lên ngạo nghễ. Hà Túc Đạo lắp bắp:

– Quách cô nương… tại hạ… tại hạ xin thứ tội…

Quách Tương nhổm dậy, nàng hỏi:

– Ngươi có tội gì… mà xin…

Hà Túc Đạo tiếp tục ấp úng nói:

– Ta nhân lúc nàng say rượu mà định cưỡng đoạt nàng… thật là…

Vừa nói đến ấy, hắn đã nghe nàng cười. Hà Túc Đạo ngạc nhiên ngoái đầu lại nhìn. Hắn để ý thấy dù tỉnh dậy nhưng nàng không ngại ngùng lấy tay che đi cơ thể lõa lồ mà vẫn tỉnh như không. Thấy nàng cười, hắn hỏi:

– Sao… sao cô nương lại cười?

Quách Tương nói:

– Ta cười vì thấy tiên sinh thật hồ đồ. Người… người đã làm gì đâu mà nói là “cưỡng đoạt”.

Hà Túc Đạo nghe nàng nói đến đó thì ngẩn ngơ. Hắn chợt nghĩ, rồi nói:

– Té ra… nãy giờ… cô nương không phải say rượu…

Quách Tương không đáp, chỉ đỏ mặt cúi gằm. Rồi nàng chợt thỏ thẻ:

– Tiên sinh… sao… sao ngươi nữa chừng lại muốn thoái lui…

Hà Túc Đạo nghe hỏi, liền thành thật nói:

– Ta thấy dương vật mình hơi lớn… sợ nàng… bị tổn thương…

Nàng nghe xong thì im lặng. Không khí ngột ngạt bao trùm. Quách Tương lại nói:

– Nếu tiểu nữ nói không sao? Tiên sinh… có muốn tiếp tục chăng?

Hà Túc Đạo hai mắt sáng rỡ, vội chắp tay nói:

– Nếu cô nương đã mở lời… tại hạ xin vâng mệnh!

Không khí ngại ngùng dần xóa bỏ. Quách Tương nghe thế cũng không nói gì, nàng nhắm mắt thả mình nằm ra như ban đầu. Hà Túc Đạo nhanh nhẹn liền lồm cồm bò lên người nàng lần nữa. Dương vật hắn thẳng đơ chĩa thẳng vào háng nàng. Lần này nàng cũng nhắm mắt, tuy nhiên cảm giác của Hà Túc Đạo đã không giống nãy giờ, hắn có phần lụp chụp hơn. Hắn lần mò mãi tìm không ra cửa thịt của nàng vì nó hơi khất xuống dưới. Thấy hắn lúng túng, sợ làm hỏng đại sự, Quách Tương tặc lưỡi đưa tay lên ngăn hắn lại. Hà Túc Đạo ngẩn ngơ nhìn, còn nàng thì chỉ tay sang một bên. Quách Tương không nói, chỉ ra hiệu cho hắn nằm ngửa xuống. Hà Túc Đạo làm theo.

Ngập ngừng ngồi dậy, Quách Tương không dám nhìn thẳng mặt hắn. Hà Túc Đạo nằm ngửa, hai chân hơi dạng ra một chút, hay tay để dọc theo người, dương vật hắn cứng đơ, chĩa thẳng băng lên một cách khiêu khích. Đắn đo cắn môi một lúc rồi nàng nhổm dậy bắt đầu leo lên trên hắn. Quách Tương ngồi xổm, hai tay chống xuống hai bên người Hà Túc Đạo, nàng cúi xuống nhìn và từ từ hạ người xuống. Cái đầu dương vật tù tù của Hà Túc Đạo chĩa ngược lên chạm đúng vào giữa hai môi thịt ướt nhờn. Quách Tương tự hỏi không biết việc mình đang làm đây có phải không? Nàng sắp sửa làm một việc mà từ trước đến nay chưa bao giờ dám nghĩ đến, chỉ dám khát khao trong những giấc mộng mà thôi. Không chỉ Hà Túc Đạo mà bản thân nàng đến đây cũng chuyện này táo bạo quá, liệu có nên làm tiếp hay dừng lại đây. Nàng ngần ngừ nhưng rồi quyết định dập người xuống.

Gương mặt Hà Túc Đạo cũng đỏ bừng vì kích thích khi đầu dươngvật hắn mếp mé ngay cửa xuân cung nàng. Đây chỉ là hai mép thịt ướt nhờn nhưng hắn lại thấy nó như cánh cửa thép. Dương vật hắn như một gã đàn ông nhỏ bé, đứng trước cửa, muốn mở toang để đi vào mà còn nhiều điều ngần ngại. Quách Tương hạ thấp người hơn nữa, đến khi cảm nhận được cái đầu tròn tròn, ướt nhờn của dương vật hơi tách hai môi thịt mềm mềm của nàng ra để chui vào một chút xíu.

Hà Túc Đạo lo ngại đúng. Dương vật của hắn có phần hơi quá khổ thật, chật vật lắm Quách Tương mới nhấp được phần đầu vào trong, nó như muốn xé toang cánh cửa thịt của nàng ra luôn. Nhưng ngược lại, nàng không thấy đau chút nào, mà trái lại, lại có cảm giác đê mê, cảm giác này đã bao nhiêu tuần trăng nàng không được tận hưởng rồi. Ôi! Sướng quá, Quách Tương chẳng còn nghĩ ngợi gì nữa, nàng bặm môi, dập mạnh người xuống khiến phần còn lại của dương vật Hà Túc Đạo biến mất hẳn vào trong người mình. Nàng dập xuống gần hết, đến khi cảm thấy đầu dương vật chạm đến điểm sâu tít mà bên dưới thân dương vật hãy còn một đoạn nữa mới hết. Cảm giác sướng dội lên tận óc khiến Quách Tương phải buộc rên lên bằng một giọng là lạ. Hà Túc Đạo lo lắng hỏi:

– Quách cô nương! Tiểu thư không sao chứ?

Khắp người nàng run lên, sung sướng không nói thành lời. Hai mắt nàng trợn ngược càng khiến cho hắn thêm lo lắng. Đến một lúc sau, khi quen với độ lớn của dương vật Hà Túc Đạo, nàng mới mở mắt ra nhìn hắn. Hà Túc Đạo nói:

– Hy vọng tại hạ không làm tổn thương cô nương!

Quách Tương hít một hơi dài, nói:

– Ta không sao… xin tiên sinh chớ lo. Tiên sinh nói quả không ngoa, dương vật của chàng to lớn quá… tiểu nữ chưa từng thấy bao giờ!

Hà Túc Đạo nói:

– Cảm ơn cô nương đã có lời khen tặng. Tại hạ cũng chưa từng thấy ai đẹp như nàng.

Quách Tương nói:

– Xin tiên sinh đừng nói những lời màu mè đó! Ta không thích chút nào.

Hà Túc Đạo khựng lại, bất chợt cười đáp:

– Đúng lắm, đúng lắm. Quách cô nương chẳng phải hạng tầm thường, chúng ta cũng đừng để ý đến những điều phàm tục nữa!
– Tiểu nữ xin mạn phép!

Vừa nói, Quách Tương liền chống hai tay lên ngực Hà Túc Đạo làm điểm tựa, nhấc lên hạ xuống phần háng của mình để cho dương vật to lớn của hắn liên tục đâm vào rút ra. Cơ thể thiếu nữ tràn trề sức sống của Quách Tương như phát cuồng lên, nàng nhấc lên dập xuống rất mạnh khiến Hà Túc Đạo ở dưới rung chuyển cả người. Hắn bật ra những tiếng hự hự vất vả theo từng nhịp dập của nàng. Quách Tương không thể tin được là mình lại đang hoan ái một cách đầy hăng hái như vậy với một người mình chỉ mới gặp mặt đây thôi. Đôi lúc nàng cũng bất chợt thấy ngượng ngùng, khiến nàng phải tránh đi không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Hà Túc Đạo. Trong lúc đó, hắn ta thì cứ say sưa ngắm nhìn hai bầu nhũ hoa tròn căng của nàng nhún nhảy theo nhịp người lên xuống. Hắn đưa cả hai tay lên đỡ lấy nó vẻ trân trọng, nắn bóp nhẹ nhàng. Quách Tương mặc kệ, để cho hắn thoải mái nắn bóp nhũ hoa mình, tha hồ sờ soạng xuống eo bụng, mông và đùi của nàng chẳng hề kiêng kỵ.

Cơ thể hai người như căng ra, ướt đẫm mồ hôi. Hơi men rượu uống từ chiều giờ như tan biến hết, làm cho cả hai tỉnh táo lạ thường, ai nấy đều thật sung sức mãnh liệt. Quách Tương dù khỏe mạnh đến mấy cũng có hạn, nàng sàng sảy thụt tới thụt lui một hồi nữa thì thấy người mình thấm mệt bắt đầu thở hắt ra. Hà Túc Đạo hiểu ý ôm lấy nàng đỡ nàng nằm xuống giường. Không cần nói lời nào nữa, hắn khởi sự ngồi xuống bắt hai chân Quách Tương vắt lên. Lúc này xuân cung nàng không còn khép hờ mà đã nở lộ ra đỏ loét, ẩm ướt. Hà Túc Đạo hướng thẳng dương vật đang căng cứng vào cánh cửa cung đỏ loét của nàng. Quách Tương mắt lim dim chờ đợi. Hắn phóng mình đẩy tới, làm dương vật mất hút vào cơ thể. Hà Túc Đạo nhấp nhô cơ thể mình nhịp nhàng. Nãy giờ chỉ mỗi Quách Tương dùng sức, hắn được nghỉ ngơi nên giờ rất khỏe, bao nhiêu sức lực trút hết lên cơ thể nàng. Quách Tương không còn ngại ngùng nữa, ôm chặt hắn, rên rỉ:

– Tiên sinh… ôi tiên sinh… mạnh lên… nhanh lên… tiểu nữ sướng quá rồi!

Âm thanh từ cổ họng nàng phát ra tắc nghẹn lại, Hà Túc Đạo thở hồng hộc, hắn đẩy tới đẩy lui thật chưa bao giờ mạnh hơn lúc này. Quách Tương rướn cao người lên, cao nữa để đón nhận từng cú thúc của hắn. Dương vật Hà Túc Đạo khuấy đảo khắp nơi, chưa bao giờ nàng thấy mình được sung sướng như lúc này. Đúng là một cái dương vật nhất phẩm. “Ọc… ọc… ọc” âm thanh liên tục phát ra giữa mỗi lần dương vật hắn thọc tới rút ra trong lòng âm đạo của Quách Tương làm nàng đê mê điên loạn.

Hai tấm thân trần truồng bóng nhẫy quằn quại mê ly. Những tiếng rên nức nở, tắc nghẹn nữa chừng rồi oà vỡ đầy khoái lạc. Giữa rừng núi sâu hoang vắng tối tăm, chỉ có giữa cái đỉnh cao một ánh lửa lập loè, nơi ấy còn hai tấm thân nóng bỏng lửa dục tình đang hòa quyện với nhau thành một khối lửa đam mê cuồng nhiệt. Tiếng gào phát ra tự sâu thẳm của sự sung sướng vô bờ bến trong lòng Quách Tương. Nàng trân mình nghiến răng lại, đầu óc quay cuồng. Hai chân nàng kẹp thật chặt lấy cổ Hà Túc Đạo đến nghẹt thở. Hắn rít lên:

– Quách cô nương… vãn sinh… vãn sinh hết chịu đựng nổi rồi!

Quách Tương cũng rít theo hắn:

– Ưm… tiên sinh… xin tiên sinh… hãy cho hết ta đi… hãy ra hết cho ta đi… ôi…

Hà Túc Đạo thở hắt ra và không còn gì nữa để kềm giữ. Quách Tương trân mình đón nhận dòng tinh khí của hắn phóng ra mãnh liệt vào trong tận trong thâm cung của mình. Âm đạo nàng co bóp dữ dội. Cả hai đê mê sung sướng ôm chặt lấy nhau không rời. Xung quanh gió thổi mát mà mình mẩy cả hai bóng nhợt mồ hôi. Hà Túc Đạo phải đợi một chút thì Quách Tương mới buông lỏng ra. Hắn vẫn để yên, ngâm dương vật tận sâu trong âm hộ nàng một lúc. Hà Túc Đạo chợt vuốt tóc nàng, nói:

– Hình như ban nãy… Quách cô nương không phải say rượu… đúng không?

Quách Tương lắc đầu, nói:

– Ta uống rượu không giỏi… ban nãy ta ngất đi thật mà!

Thấy Hà Túc Đạo có phần nghi ngại, nàng tiếp:

– Ta dù ngất đi… nhưng tiên sinh cứ vần vò nhũ hoa như thế, hỏi sao mà ta ngủ yên được!

Hà Túc Đạo nghe thế liền cười. Hắn liền hiểu ra cơ sự. Ban nãy Quách Tương khống cố tình giả say rượu mà nàng say thật. Chẳng qua là lúc hắn mò đến nhũ hoa của nàng thì nàng đã lay tỉnh rồi, nhưng nàng không vội nói gì với hắn, chỉ nằm im đấy cho hắn hành sự thôi.

Sau lần va chạm da thịt đầu tiên, cả hai dần hiểu nhau hơn. Hai người ai nấy cũng sẵn tính khoáng đạt nên càng nhanh chóng gần gũi. Cả hai bỏ mặc bàn rượu, chỉ nằm nghỉ ngơi trên giường, chẳng ngại ngần vì xung quanh dù trống trãi nhưng đây là giữa rừng hoang vắng. Hà Túc Đạo nằm phía sau, ôm Quách Tương sát vào người trong ánh sáng mờ mờ, hai thân thể trần truồng quấn chặt vào nhau. Hà Túc Đạo trước sau bàn tay vẫn không rời bầu nhũ hoa ngực của Quách Tương. Nàng mỉm cười nói:

– Tiên sinh ban nãy còn e dè… xem ra bây giờ thật tùy tiện nhỉ?

Hà Túc Đạo ngó nàng, rồi nói:

– Xin cô nương thông cảm. Đứng trước một nữ nhân như nàng… ta thật khó kềm lòng!

Quách Tương lại nói:

– Xem ra thiên hạ gọi tiên sinh là Tam Thánh vẫn chưa đúng lắm!
– Sao cô nương lại nói vậy? – Hà Túc Đạo hỏi.
– Hihi… phải gọi là Tứ Thánh mới đúng. Tiểu nữ chưa từng thấy ai có dương vật lớn như của tiên sinh. Chắc hẳn nhiều nữ nhân đã ngã dưới chân chàng lắm! – Quách Tương nói.

Hà Túc Đạo lắc đầu, thành thực nói:

– Cô nương là nữ nhân đầu tiên mà ta cùng hoan ái!

Quách Tương có vẻ kinh ngạc, hỏi lại:

– Thật chứ?

Hà Túc Đạo xoay mình nàng lại, nói:

– Ta nói thật… nào dám dối cô nương. Ta từ nhỏ mê đắm cầm kỳ kiếm thuật thôi, còn lại những chuyện này vẫn chưa hề biết tới!

Quách Tương chớp đôi mắt đẹp, nói:

– Vậy ra tiểu nữ thật vinh dự đã có sự trinh trắng của tiên sinh.
– Ta mới thật vinh dự khi được hoan ái với một mỹ nhân như nàng! – Hà Túc Đạo nói.

Quách Tương cụp đôi mắt xuống, líu ríu nói:

– Ta e tiên sinh lại nói lời không thật. Ta… dù sao cũng không phải là một xử nữ! Làm sao mà xứng với một xử nam như tiên sinh được chứ!

Hà Túc Đạo cười, lắc đầu nói:

– Lần này đến phiên cô nương nữa rồi. Chẳng phải chúng ta đã nói là không nhắc đến những chuyện lễ giáo trần tục đó sao. Cô nương nhắc đến chuyện ấy làm gì!

Quách Tương ngẫm nghĩ rồi cười, gật đầu:

– Hihi… tiên sinh nói chí phải.

Hà Túc Đạo lại nói:

– Một kẻ si mê đàn hát như ta chỉ hận trên đời không tìm ra người tri kỷ để thưởng thức tài hoa của mình. Nay có dịp tương ngộ cô nương, xin nàng hãy ở cùng ta ít hôm để ta có thể trổ hết tài nghệ cho nàng thưởng thức!

Quách Tương ngẫm nghĩ rồi nói:

– Từ đây đến hạn hội ngộ Thiếu Lâm Tự cũng còn vài hôm… Tiểu nữ thực cũng chẳng biết đi đâu, xin cùng bầu bạn với tiên sinh vậy!

Hà Túc Đạo nghe Quách Tương nói vậy thì hai mắt lộ vẻ mừng rỡ, nói:

– Thế thì còn sung sướng nào bằng!

Hắn nói xong thì ngồi nhổm dậy, định bước đi khỏi giường thì Quách Tương níu tay lại, hỏi:

– Tiên sinh định đi đâu vậy?

Hà Túc Đạo hào hứng nói:

– Ta đây nhã hứng dâng trào. Để ta khải cô nương nghe một khúc nhạc!

Quách Tương lắc đầu, hai má phụng phịu, nói:

– Thôi. Đàn hát gì giờ này nữa. Cả ngày nay ta nghe chán rồi. Tiên sinh hãy cho ta thưởng thức tài nghệ khác của chàng đi!

Hà Túc Đạo lộ vẻ ngây thơ, hỏi:

– Vậy giờ Quách cô nương muốn ta trổ tài gì đây?

Quách Tương ngượng nghịu, nhìn dương vật đã cương lên một nửa của hắn, nói:

– Ta không biết. Tiên sinh thông minh như vậy, sao không tự nghĩ ra đi!

Hà Túc Đạo nhìn vẻ e lệ của nàng thì huyết khí dâng trào, máu nóng dồn hết xuống làm cái dương vật của hắn cương lên hùng dũng. Hắn gật đầu:

– Ta đã hiểu rồi. Vậy tại hạ xin mạn phép!

Nói rồi Hà Túc Đạo nhẹ nhàng lại ngồi xuống giường cạnh nàng. Bốn mắt nhìn nhau đắm đuối. Quách Tương chớp chớp đôi mắt đẹp rồi khẽ nhắm lại. Hắn nghiêng đầu cùng để môi mình chạm lấy môi nàng. Hai người hôn nhau thắm thiết như tình nhân lâu năm vậy. Hà Túc Đạo cử chỉ lúc nào cũng dịu dàng, chỉ với nụ hôn thôi mà làm nàng đã ngất ngây rồi. Đôi bàn tay của hắn cũng linh hoạt chuyển động ve vuốt khắp lượt cơ thể của nàng.

Hà Túc Đạo thò bàn tay xuống miệng xuân cung nàng. Nãy giờ Quách Tương hết nằm lại ngồi, làm cho tinh dịch hắn xuất vào cũng trào ra không ít, một số đóng bợn nơi cửa thịt. Tuy nhiên khi Hà Túc Đạo thò ngón tay vào trong xem xét, thấy tinh dịch vẫn còn nhiễu nhão ra, chứng tỏ ban nãy hắn đã xuất thật nhiều tinh dịch vào cơ thể của nàng rồi. Quách Tương thấy Hà Túc Đạo đưa ngón tay dính dấp tinh dịch lên xăm soi thì bèn nói:

– Nếu tiên sinh ngại bẩn. Hãy chờ chốc lát để tiểu nữ mộc dục lại!

Hà Túc Đạo lắc đầu, hắn mỉm cười nói:

– Không cần phiền phức… có bẩn gì đâu… cũng là dịch của tại hạ mà…

Hắn lại ôn tồn giải thích:

– Tại hạ chẳng ngại sạch dơ… chỉ là ta sợ nãy giờ hứng thú của cô nương đã vơi dần đi, không có dâm thuỷ tiết ra thì tại hạ đút vào sẽ làm cô nương bị đau. Nhưng xem ra, tại hạ đã lo lắng hơi thừa thãi rồi nhĩ?

Quách Tương đỏ mặt nói:

– Tiên sinh cứ mò mẫm ta mãi thế này… sao ta chịu được chứ! Thôi, ta xin tiên sinh đừng nhiều lời nữa. Hãy mau động thủ đi thôi!
– Tại hạ xin vâng mệnh! – Hà Túc Đạo chắp tay nói.

Hắn đỡ nàng nằm ngửa ra, bản thân Hà Túc Đạo thì nghiêm chỉnh vào thế. Hắn quỳ chồm hổm, tay cầm dương vật nhưng chả vội đút vào ngay mà xoa nó quanh cửa miệng xuân cung. Quách Tương chẳng biết Hà Túc Đạo học từ đâu, chỉ thấy hắn cứ cọ quẹt vậy càng kích thích nàng thêm. Quách Tương nóng lòng lắm rồi, cửa động đào từ từ nở rộng, dâm thủy trơn ướt hết ngoài mép. Lát sau, Quách Tương không nhịn nổi, phải rướn mình lên. Nàng dùng mười ngón tay búp măng nắm đầu tên tướng địch đang khiêu chiến trước cổng thành rồi ấn nó vào làm cửa thịt mở toang ra.

Hà Túc Đạo bấy giờ mới thuận thế thúc cho dương vật nhập xuân cung trót lọt. Tuy nhiên cố sức nhấn cũng không thể vô hết được cả cái dương vật của mình, vẫn còn chừa một ít nơi gốc. Côn thịt của Hà Túc Đạo thực khổng lồ, âm đạo Quách Tương không sao chứa chấp hết. Hắn đẩy vào không hết thì rút ra… lại đẩy vào nhịp nhàng. Quách Tương sung sướng mãn nguyện. Hai tay ôm ghì Hà Túc Đạo tỏ vẻ biết ơn, nói:

– Ôi, Hà tiên sinh. Chàng mới lần đầu đụng chạm nữ nhân mà đã thực khéo thay. Chưa từng có nam nhân nào làm tiểu nữ sướng được như vầy!

Nghe nói như vậy, Hà Túc Đạo càng chăm chỉ thúc dương vật tới lui, không hoãn đãi không vội vàng, không nhặt không khoan. Quách Tương mê mẩn, cứ chốc lát lại cất tiếng I a ngợi khen. Tiếng nàng rên rỉ vang động khắp rừng khuya vắng vẻ. Quách Tương từ hồi nào đến giờ, mới được nếm mùi hoan ái gần đây. Hôm nay gặp phải Hà Túc Đạo thì quả thật mới được lên đến đỉnh điểm vậy. Nàng cùng Hà Túc Đạo tự do quần thảo thỏa thích, mãi đến khi tảng sáng, mệt lã mới chịu ôm nhau ngủ vùi.

Từ hôm đó trở đi, như lời đã hẹn ước, nàng ở cùng Hà Túc Đạo. Ngày ngày uống rượu nghe đàn, nghe đến chán chê thì chuyển sang hoan ái, từ sáng đến chiều, lại rồi từ đêm đến sáng, chẳng lúc nào ngơi nghỉ hết. Hà Túc Đạo là người quan ngoại, sức vóc thật khác với những nam nhân trung thổ. Dương vật đã lớn mà uy mãnh thì chẳng ai sánh kịp. Tấm thân trần truồng nhỏ bé của Quách Tương, ngày ngày hứng lấy không biết bao nhiêu giọt xuân tình. Nàng chả hề nghi kỵ, âm đạo không lúc nào mà không chứa đựng tinh dịch của Hà Túc Đạo. Lớp này vừa kịp khô, vừa thì lớp khác lại được bơm vào. Âm hộ ứ nước làm mỗi lần Hà Túc Đạo nhấp nháy, kêu lên òng ọc… tinh dịch bị ép khuấy đều sủi tăm lên thành bọt, ứa từ mép ra ngoài, trắng xóa cả vùng hạ bộ người thiếu nữ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Thông tin truyện
Tên truyện Ý loạn tình mê
Tác giả Traidamdulich
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện bú cặc, Truyện cổ trang, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 29/06/2023 11:48 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Traidamdulich

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng