Hạ Thiên - Quyển 12

Phần 52

– Không liên quan đến anh.

Hạ Thiên lập tức mất hứng, người này muốn tìm phiền toái cho mình sao?

– Hạ Thiên, tuy đây là chuyện riêng của cậu, nhưng Ngọc Mị là em tôi, tôi quan tâm đến em gái cũng không có vấn đề gì chứ?

Tống Vệ Dân thản nhiên nói:

– Cậu phải biết rằng, Ngọc Mị không chỉ là em của tôi, còn là người nắm cả Tống gia, với thân phận của cô ấy, không thể làm tình nhân cho cậu được.

– Anh cũng biết vợ Mị Mị là chủ của Tống gia, vì vậy vợ Mị Mị thích tôi là được, anh nói gì cũng không liên quan đến tôi.

Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Tống Vệ Dân:

– Nể mặt vợ Mị Mị, tôi không so đo với anh, nếu anh còn tiếp tục lắm lời, tôi sẽ cho anh câm luôn.

Hạ Thiên không đợi Tống Vệ Dân lên tiếng mà ôm Mộc Hàm đi ra ngoài:

– Vợ, đừng quan tâm đến hắn, tên này đang ghen ghét tôi.

Hạ Thiên và Mộc Hàm nhanh chóng biến mất, Cố Hàm Sương cũng nhanh chóng đuổi theo.

Tống Vệ Dân không nói gì, chỉ nhìn về phía Hạ Thiên biến mất mà vẻ mặt có chút u tối.

Tối hôm đó tất nhiên Hạ Thiên sẽ tận hưởng sự chiêu đãi của Mộc Hàm, còn Cố Hàm Sương thì cả buổi tối đứng ngoài cửa. Tối nay Mộc Hàm kéo Hạ Thiên đến căn phòng mà trước kia nàng đóng giả làm tiếp viên hàng không tên là Hàn Mộc, tất nhiên nàng dùng phòng ngủ để chiêu đãi Hạ Thiên, phòng khách để lại cho Cố Hàm Sương.

Nhưng đối với Cố Hàm Sương thì nàng thật sự muốn ở bên ngoài hơn, vì cả buổi tối nàng đều không thể nào thừa nhận được âm thanh tra tấn trong phòng truyền ra. Dù cửa phòng đã đóng chặt nhưng âm thanh của Mộc Hàm vẫn xuyên qua, hơn nữa Cố Hàm Sương có công lực tương đối cao, dù cửa có cách âm hiệu quả thì nàng vẫn nghe rõ.

Mãi đến sáng sớm thì những âm thanh làm người ta bừng bừng lửa dục nhưng với Cố Hàm Sương chỉ là những tạp âm mới biến mất, mà Cố Hàm Sương cũng có thể nghỉ ngơi được một lát.

Nha hoàn có thể được nghỉ ngơi khi chủ đang nghỉ ngơi, lúc này Hạ Thiên đang ôm Mộc Hàm ngáy o o, cũng giống hệt như những gì ngày hôm qua, hắn ngủ đến trưa, mãi đến gần hai giờ mới bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

– Chồng, đưa giúp tôi điện thoại.

Mộc Hàm mở miệng nói, vì đó là tiếng chuông điện thoại của nàng.

Hạ Thiên cầm lấy điện thoại, tiện mắt nhìn qua, sau đó phát hiện một cái tên, là Mị Nhi.

Vì vậy Hạ Thiên cũng không đưa điện thoại cho Mộc Hàm, hắn thuận tay bấm nút nghe rồi nói một câu:

– Vợ Mị Nhi, muốn tìm tôi sao?

Mị Nhi ở bên kia chợt ngây người, sau đó nàng tức giận nói:

– Tôi không tìm cậu, tôi tìm Mộc Hàm.

– Vợ Mị Nhi, vợ tóc vàng đang ngủ, chị tìm chị ấy có chuyện gì?

Hạ Thiên không có ý trả điện thoại cho Mộc Hàm.

– Cậu quan tâm tôi tìm chị ấy làm gì sao?

Mị Nhi càng mất hứng, tuy nàng biết Hạ Thiên và Mộc Hàm ở cùng một chỗ, nhưng bây giờ được chứng thực qua điện thoại, nàng vẫn cảm thấy mất hứng. Sắc lang này đúng là không biết xấu hổ, luôn mồm nói nàng là vợ, trong lòng lại ôm người phụ nữ khác, đúng là cần ăn đòn.

– Vợ mị nhi, thật ra vợ tóc vàng nghe điện thoại, tôi cũng có thể nghe được, vì vậy chị có chuyện gì cứ nói với tôi.

Hạ Thiên cười hì hì nói, hắn cũng không muốn biết có chuyện gì, chẳng qua chỉ muốn nói chuyện với Mị Nhi mà thôi.

Mị Nhi có chút tức giận, nhưng nàng cũng hiểu lời của Hạ Thiên là thật, mà nàng cũng muốn thông qua Mộc Hàm để chuyển cáo cho hắn biết một chuyện, vì thế dù có tức giận thì nàng cũng tiếp tục nghe điện thoại, nàng nhanh chóng nói:

– Hừ, tôi cũng không mò mẫm, tôi muốn cho cậu biết một sự kiện, Y Tiểu Âm đã rời khỏi thủ đô.

Mị Nhi cũng không đợi Hạ Thiên nói lời nào, nàng cúp điện thoại.

Hạ Thiên ngây người, vợ Y Y rời khỏi thủ đô? Sao đột nhiên như vậy?

– Chồng, Mị Nhi điện thoại đến có chuyện gì vậy?

Mộc Hàm lúc này cũng có chút thanh tỉnh, nàng leo lên người Hạ Thiên rồi nũng nịu hỏi.

– Chị ấy nói vợ Y Y đã rời khỏi thủ đô.

Hạ Thiên đặt điện thoại xuống, hai tay đặt lên mông của Mộc Hàm, trên mặt có chút mê hoặc:

– Có chút kỳ quái, sao lại chạy đi rồi?

– Mị Nhi có nói cho cậu biết Y Tiểu Âm đi đâu không?

Mộc Hàm hỏi.

– Không, vợ Mị Nhi cúp điện thoại ngay.

Hạ Thiên lắc đầu nói.

– Tôi hỏi tình huống một chút.

Mộc Hàm cầm lấy điện thoại gọi một dãy số, cũng không phải gọi cho Mị Nhi, là gọi cho Thập Bát muội là người của Ám tổ đang bảo vệ Y Tiểu Âm.

Tình huống nhanh chóng rõ ràng, sáng nay Y Tiểu Âm rời khỏi thủ đô, bây giờ đã đến mục đích, nhưng mục đích này thật sự vượt xa dự đoán của Hạ Thiên, vì đó là Cảng Thành, cũng là nơi hắn từng ở một khoảng thời gian. Còn Y Tiểu Âm đến Cảng Thành làm gì, Thập Bát muội cũng không hiểu rõ, nàng chỉ phụ trách vấn đề an toàn của Y Tiểu Âm, còn Y Tiểu Âm muốn làm gì, nàng cũng không quan tâm.

– Chồng, cậu cũng đừng lo lắng, có lẽ không có vấn đề gì, cô ấy chỉ đến Cảng Thành làm chút chuyện, thật ra cậu cũng có thể gọi điện thoại.

Mộc Hàm khẽ an ủi Hạ Thiên.

– Lát nữa tôi sẽ điện thoại cho vợ Y Y.

Hạ Thiên khẽ gật đầu, hắn thật ra cũng không có gì lo lắng, chẳng qua tin tức kia đến quá đột ngột, làm hắn không chuẩn bị tâm lý mà thôi.

– À!

Mộc Hàm hôn Hạ Thiên:

– Chồng, tôi thức dậy trước, cậu có thể tiếp tục ngủ, đợi tôi làm cơm xong sẽ gọi cậu dậy.

– Được.

Hạ Thiên đồng ý.

Mộc Hàm nhanh chóng mặc quần áo rời khỏi giường, mà Hạ Thiên nằm trên giường một lát, hắn phát hiện mình khó thể ngủ tiếp, vì vậy cũng mặc quần áo rời khỏi giường. Nhưng hắn cũng không đi ra ngoài mà lấy điện thoại gọi cho Y Tiểu Âm.

– Chuyện gì?

Y Tiểu Âm nhanh chóng tiếp nhận điện thoại, có lẽ vì nàng biết rõ, nếu nàng không tiếp điện thoại, nhất định Hạ Thiên sẽ liên tục gọi đến.

– Vợ Y Y, sao chị lại chạy đến Cảng Thành rồi?

Hạ Thiên mở miệng hỏi.

– Tôi có việc cần làm.

Y Tiểu Âm bình tĩnh trả lời, nàng hình như cũng không bực bội.

– Vợ Y Y, chị có chuyện gì?

Hạ Thiên có chút mất vui:

– Sao không nói với tôi một tiếng?

– Nói hay không có khác gì nhau sao?

Y Tiểu Âm thản nhiên nói:

– Cậu cuối cùng cũng sẽ biết.

– Điều này cũng đúng, chị là vợ tôi, dù chị ở đâu, cuối cùng tôi cũng sẽ tìm được chị.

Hạ Thiên lười biếng nói, hắn lập tức tiếp tục:

– Vợ Y Y, chị còn chưa nói cho tôi biết, chị đến Cảng Thành làm gì?

– Bên phía bệnh viện có chút chuyện, không phải chuyện gì lớn.

Y Tiểu Âm thầm nghĩ muốn cắt điện thoại của hạ thiên, vì thế nhanh chóng trả lời.

– Vợ Y Y, lần sau những chuyện nhỏ nhặt nên cho người khác đi làm, chị không cần tự mình đi.

Hạ Thiên nói.

– Được rồi, tôi có khách đang đợi, tôi cúp máy đây.

Y Tiểu Âm nói qua loa một câu rồi nhanh chóng cúp điện thoại.

Hạ Thiên cũng không tiếp tục điện thoại đến, hắn thu hồi điện thoại rồi ra khỏi phòng ngủ.

Mộc Hàm vẫn nấu ăn rất ngon, là một nữ đầu bếp quyến rũ gợi cảm, tất nhiên điều này làm cho Hạ Thiên cảm thấy rất vui.

Chiều hôm nay Hạ Thiên cùng ở chung với Mộc Hàm, cơm nước xong thì bọn họ cùng xem tivi, sau đó lên mạng chơi vài trò giải trí. Rõ ràng ở phương diện này Mộc Hàm tuyệt đối là thầy của Hạ Thiên, nhưng Hạ Thiên cũng không có hứng thú quá lớn.

Tất nhiên dựa theo lời nói của Hạ Thiên, hắn không có hứng thú với những trò chơi kia, nhưng hắn lại tình nguyện ôm Mộc Hàm đặt lên đùi chơi trò cưỡi ngựa. Cuối cùng Mộc Hàm phát hiện, hắn thích chơi với mình, mà mình lại chơi với máy tính, cuối cùng nàng cũng không thể không buông máy tính.

Thời gian qua nhanh, không bao lâu sau đã đến tối, Mộc Hàm cũng không tiếp tục ở trong nhà, nàng đến Ám tổ. Bây giờ nàng là tổ trưởng Địa tổ, cũng không có nhiều nhiệm vụ để tự mình đi làm, nhưng có vài nhiệm vụ cần nàng chỉ huy, đêm nay nàng cần đích thân chỉ huy một nhiệm vụ như vậy.

– Chồng, nếu không cậu cứ ở đây chờ, tối tôi sẽ quay lại.

Mộc Hàm thấy Hạ Thiên có chút không muốn, vì vậy nói.

– Được rồi.

Hạ Thiên suy nghĩ rồi đồng ý.

Mộc Hàm nhanh chóng bỏ đi, Hạ Thiên nhìn máy tính, hắn đăng nhập QQ, đã lâu rồi hắn chưa lên QQ.

– Chồng chồng, anh đang ở cùng với chị Hàm sao? Đúng là kỳ quái, anh không leo lên người chị Hàm mà lên mạng làm gì?

Tiểu Yêu Tinh gửi đến một tin tức.

Hạ Thiên không quan tâm đến Tiểu Yêu Tinh, vì lúc này Hinh Hinh công chúa chợt gửi tin đến:

– Hạ Thiên, cậu còn ở thủ đô sao?

– Đúng vậy, chị Hinh, tôi còn ở thủ đô.

Hạ Thiên gửi tin về.

– Sự việc ở thủ đô còn chưa xong sao? Khi nào cậu về, tôi rất nhớ cậu.

Tôn Hinh Hinh tiếp tục gửi đến vài bản tin.

– Tôi cố gắng làm cho xong, sẽ nhanh chóng quay về.

Hạ Thiên nhanh chóng gửi tin, tuy chuyện ở thủ đô còn chưa chính thức xử lý xong, nhưng nếu về Giang Hải cũng không có vấn đề.

Hạ Thiên quay đầu nhìn Cố Hàm Sương cách đó không xa, thủ đô còn có một điều hắn bận tâm, đó là người tu tiên, hình như thứ này phải hỏi Cố Hàm Sương.

– Chị Hinh, tôi có chút việc, lần sau sẽ trò chuyện với chị, vài ngày nữa tôi sẽ về.

Hạ Thiên gửi một tin nhắn cho Tôn Hinh Hinh.

– À, tôi chờ cậu quay về.

Hinh Hinh công chúa cũng nhanh chóng gửi tin.

Sau đó Hạ Thiên tắt QQ, hắn đi ra phòng khách, hắn quyết định hỏi Cố Hàm Sương về vấn đề người tu tiên, nhưng hắn chưa kịp mở miệng thì điện thoại đã vang lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt miệng Hạnh bằng cái khăn có thuốc mê khiến Hạnh ngất đi. Sau đó Hương kéo Hạnh vào một căn nhà hoang. Hạnh tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói hai tay ra sau lưng, cơ thể cô đang trần truồng, và Hương chính là người đã lột quần áo của Hạnh ra. Hạnh hốt hoảng nói: Trời...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 8
Phần 52 Khách sạn Phong Vân? Là sao? Miêu Nghị hỏi. Yêu Nhược Tiên trả lời một cách tùy tiện: Nghe không hiểu tiếng người sao? Khách sạn! Nơi để ăn uống, ngủ nghỉ chứ sao nữa. Mẹ kiếp, ta có ngu đến mức không biết khách sạn là nơi để ăn uống, ngủ nghỉ hay không? Miêu Nghị tỏ vẻ chịu thua, hỏi một cách khiêm tốn: Ta chỉ là muốn hỏi vì sao khi gặp phải nguy hiểm không hóa giải được thì phải đi khách sạn Phong Vân nào đó. Đương nhiên là để tránh né nguy hiểm chứ sao! Rõ ràng là Yêu Nhược Tiên đang đùa bỡn hắn. Nhưng lão vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 1
Phần 52 Dương Thần đứng mặt đối mặt với Lâm Khôn, ánh mắt nhìn Lâm Khôn giống như đồ tể nhìn miếng thịt trên cái thớt gỗ, bình tĩnh hỏi: Ông muốn gãy chân, hay là gãy tay, nếu muốn chết tôi cũng có thể giúp ông một tay. Hắn không phải là đang nói đùa! Lâm Khôn lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt muốn giết người, sát khí không hề che giấu! Hắn thật sự sẽ giết mình! Ngươi... ngươi... ngươi đừng có qua đây... Lâm Khôn sợ hãi, từ từ lui bước, muốn đứng xa Dương Thần một chút, nhưng phía sau đã là bậc thang cửa chính của biệt thự. Đột nhiên, Lâm Khôn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng