Hạ Thiên - Quyển 12

Phần 66

Gia Cát Vấn Thiên dùng ánh mắt khó tin nhìn Hạ Thiên, trong miệng thì thào nói:

– Điều này sao có thể? Sao lại có người tu luyện đến Kim Đan Kỳ? Trên đời này sao lại còn tồn tại người tu tiên mà chúng ta không biết?

– Anh không biết.

Hạ Thiên lười biếng nói:

– Tôi không cần tu luyện cũng đến Kim Đan Kỳ, tôi là thần y không làm gì không được, muốn biến ai thành thần tiên cũng được.

Hạ Thiên quay đầu nhìn Cố Hàm Sương rồi nói:

– Sương nha đầu, tôi thấy nên cho người này một chưởng là xong, nếu chị không vui, tối nay tôi sẽ biến chị thành cao thủ Kim Đan Kỳ, như vậy chị sẽ vui hơn.

– Thiếu gia, trước tiên cứ chờ chút, tôi khuyên chú Gia Cát một chút nữa đã.

Cố Hàm Sương khẩn cầu.

– Cậu nói vậy là có ý gì?

Gia Cát Vấn Thiên dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Hạ Thiên:

– Cậu có thể tùy tiện biến một người thành cao thủ Kim Đan Kỳ?

– Tôi đã sớm nói rồi, không gì tôi không làm được.

Hạ Thiên lười biếng nói.

– Hàm Sương, cậu ta nói thật sao?

Gia Cát Vấn Thiên quay sang hỏi Cố Hàm Sương.

Cố Hàm Sương nhìn Hạ Thiên, nàng có chút chần chừ, nàng không biết Hạ Thiên sao lại có năng lực như vậy, vì nàng cảm thấy một khi làm cho người ta biết rõ điều này thì hậu quả sẽ khác biệt. Trang Vân Đông cũng vì biết năng lực khủng bố của Hạ Thiên mà đột nhiên đánh nàng bị thương, còn lấy nàng làm thứ trao đổi với Hạ Thiên. Nàng biết rõ với người tu tiên thì năng lực của Hạ Thiên là một sức hút khó thể chống lại.

– Sương nha đầu, nói cho anh ta biết sự thật, không có vấn đề gì.

Hạ Thiên hình như hiểu nguyên nhân chần chừ của Cố Hàm Sương, cũng biết nàng đang trưng cầu ý kiến của mình, vì vậy hắn mới nói nàng cho ra câu trả lời thuyết phục.

Cố Hàm Sương nghe được những lời này thì có chút do dự, sau đó nàng nhìn Gia Cát Vấn Thiên, cuối cùng mở miệng:

– Chú Gia Cát, thật ra cháu cũng không hiểu quá rõ, nhưng y thuật của thiếu gia thật sự thần kỳ, hơn nữa thiếu gia đã học xong Nghịch Thiên Bát Châm.

– Cái gì, Nghịch Thiên Bát Châm? Là Nghịch Thiên Bát Châm trong truyền thuyết?

Gia Cát Vấn Thiên cực kỳ khiếp sợ, sau đó hắn nhìn Hạ Thiên rồi vội hỏi:

– Cậu học được mấy châm rồi.

– Ngũ châm.

Hạ Thiên lười biếng trả lời.

– Ngũ châm thành đan, ngũ châm thành đan, khó trách, khó trách cậu nói có thể biến Hàm Sương thành cao thủ Kim Đan Kỳ, thật sự khó tưởng, thật sự khó tưởng, trên đời này thật sự có Nghịch Thiên Bát Châm. Tôi vẫn cho rằng đây chỉ là truyền thuyết, không thể có loại châm pháp này, xem ra thượng tiên vẫn không hy vọng người tu tiên bị diệt sạch…

Gia Cát Vấn Thiên thật sự chấn động, không ngừng lẩm bẩm, trong mắt lóe lên hào quang sáng rực, rõ ràng rất hưng phấn.

– Chú Gia Cát…

Cố Hàm Sương mơ hồ cảm thấy có gì đó là lạ, vì vậy mở miệng nhắc nhở Gia Cát Vấn Thiên.

Nhưng Cố Hàm Sương còn chưa nói dứt lơi thì đã bị Gia Cát Vấn Thiên cắt đứt, nhưng Gia Cát Vấn Thiên cũng không phải nói với nàng, mà nói với Hạ Thiên:

– Cậu có thể biến Hàm Sương thành cao thủ Kim Đan Kỳ, như vậy cũng có thể biến tôi thành cao thủ Kim Đan Kỳ phải không? Chỉ cần cậu biến tôi thành cao thủ Kim Đan Kỳ, dù cậu muốn tôi làm gì, tôi đều đồng ý, tôi cũng có thể như Hàm Sương, làm nô bộc cho cậu, tôi cũng không hối tiếc.

– Tôi chưa nói sẽ biến anh thành cao thủ Kim Đan Kỳ, à, bây giờ tôi nói cho anh biết, tôi sẽ không biến anh thành cao thủ Kim Đan Kỳ.

Hạ Thiên lập tức dội cho Gia Cát Vấn Thiên một gáo nước lạnh.

Gia Cát Vấn Thiên chợt choáng váng, hắn nhìn Hạ Thiên, bộ dạng khó tin:

– Vì sao? Vì sao không được? Hàm Sương có thể, sao tôi không thể?

– Anh so với Sương nha đầu được sao?

Hạ Thiên tức giận nói:

– Sương nha đầu là nha hoàn của tôi, anh cũng không phải.

– Tôi nói rồi, dù là làm nô bộc thì tôi cũng có thể tiếp nhận.

Gia Cát Vấn Thiên vội vàng nói.

– Thứ nhất, tôi không muốn nô lệ cũng không muốn có người hầu, chỉ cần nha hoàn. Anh không phải phụ nữ, không thể làm nha hoàn. Thứ hai, dù anh là phụ nữ nhưng muốn làm nha hoàn của tôi thì cũng hơi khó, không xinh đẹp như Sương nha đầu, căn bản tôi không cần.

Hạ Thiên lười biếng nói:

– Vì vậy anh đừng si tâm vọng tưởng.

– Tôi là người tu tiên, một nô bộc như tôi hẳn là hữu dụng.

Gia Cát Vấn Thiên vẫn chưa từ bỏ ý định.

– Thật ra tôi muốn nói cho anh biết, nếu anh làm nô bộc cho tôi cũng là vô dụng, vì vợ tôi đều lợi hại hơn anh, Sương nha đầu cũng lợi hại hơn anh. Hơn nữa các chị ấy đáng tin hơn anh, tôi cảm thấy trừ tôi ra thì đàn ông đều không đáng tin. À, ngoài vợ tôi ra thì tất cả cũng không đáng tin, tất nhiên, Sương nha đầu thì không giống, cô ấy là nha hoàn của tôi, cũng đáng tin.

Hạ Thiên tỏ ra không quan tâm.

Vẻ mặt Gia Cát Vấn Thiên trở nên khó coi, lần này hắn hắn ý thức được Cố Hàm Sương có sức hấp dẫn rất lớn với Hạ Thiên, không phải vì nàng là người tu tiên, căn bản vì gương mặt xinh đẹp của nàng.

– Hàm Sương, cô có thể…

Gia Cát Vấn Thiên quay đầu nhìn Cố Hàm Sương, giọng điệu có chút tối nghĩa, hắn mong nàng có thể biện hộ giúp mình.

– Này, đừng ép Sương nha đầu phải cầu tình cho anh.

Hạ Thiên nhìn thấu ý đồ của Gia Cát Vấn Thiên:

– Tôi đã nói với anh rồi, tôi vốn trực tiếp xử lý anh, nhưng Sương nha đầu không muốn anh chết, vì vậy tôi nể mặt chị ấy mà quyết định cho anh sống thêm vài chục năm, có cuộc sống của người bình thường, nếu anh không thích thì đi chết là vừa.

Hạ Thiên nói như vậy thì Cố Hàm Sương cũng không thể cầu tình, vì Hạ Thiên đã nói rõ, dù nàng cầu tình cũng không được.

Thật ra dù Cố Hàm Sương hy vọng Hạ Thiên giúp Gia Cát Vấn Thiên, nhưng nàng cũng không thấy Hạ Thiên có gì không đúng. Nàng thấy một người tu luyện thành Kim Đan thì chính là một ban ân vô giá, ban ân này có thể ngộ mà không thể cầu. Hạ Thiên tình nguyện giúp nàng lên Kim Đan Kỳ, đây rõ ràng là hắn ân sủng nàng, mà hắn không muốn giúp Gia Cát Vấn Thiên, như vậy người khác cũng không có tư cách quyết định. Vì hắn có quyền ban ân cho bất kỳ kẻ nào, cũng có quyền không ban ân cho ai.

Gia Cát Vấn Thiên nhìn Cố Hàm Sương trầm mặc không nói mà có chút nản lòng, vì hy vọng càng lớn thất vọng càng lớn, vài phút trước hắn thấy được hy vọng, thấy hy vọng thành đan, nhưng bây giờ tất cả đã không còn, người mang đến hy vọng lại là kẻ bóp nát hy vọng.

– Hàm Sương, xem ra không còn lựa chọn nào khác.

Một lúc sau Gia Cát Vấn Thiên mới cười khổ sở, cũng thở dài:

– Nếu đã như vậy thì tôi nghe lời cậu, làm người bình thường thêm vài chục năm cũng tốt.

– Chú Gia Cát, chú thật sự đồng ý sao?

Cố Hàm Sương ngẩn người, nàng mừng rỡ hỏi.

– Tôi coi như chưa tồn tại một trăm năm qua, bắt đầu từ bây giờ sẽ sống lại.

Gia Cát Vấn Thiên cười nhạt một tiếng:

– Thật ra ngẫm lại cũng thấy trăm năm qua sống uổng phí, ít nhất bây giờ thế giới rất tân kỳ, cũng không giống như trăm năm trước.

– Chú Gia Cát, chú có thể nghĩ như vậy là rất tốt.

Cố Hàm Sương có chút hân hoan:

– Chú đã quyết định như vậy thì tốt, trước tiên chúng ta rời khỏi đây, dù sao chỗ này cũng không thích hợp làm chính sự.

– Tốt, thật ra tôi cũng có chỗ ở, cách đây không xa, chúng ta cùng đi.

Gia Cát Vấn Thiên khẽ gật đầu, nói đến đây thì hắn có hơi chần chừ:

– Nhưng đám cảnh sát không ngăn cản đấy chứ?

– Yên tâm đi, có tôi ở đây, bọn họ sẽ không làm gì anh.

Hạ Thiên lười biếng nói, sau đó hắn đi về phía Đào Chí Trạch cách đó không xa:

– Tôi sẽ mang người kia đi.

– Vâng, Hạ tiên sinh.

Đào Chí Trạch cũng không nói gì, nhưng khi thấy Hạ Thiên và Cố Hàm Sương đưa Gia Cát Vấn Thiên đi, hắn có chút buồn bực, người của cảnh sát chẳng lẽ chết không không như vậy sao?

Khi Hạ Thiên biến mất thì Đào Chí Trạch lấy điện thoại ra bấm số của cục trưởng Uông.

Gia Cát Vấn Thiên thật sự có chỗ ở, hơn nữa còn là một biệt thự, còn vì sao có được thì hắn không nói, nhưng rõ ràng không phải là mua được. Vài ngày trước hắn mới cướp xe tiền, cũng không mua nhanh như vậy, mà chút tiền kia cũng không mua được biệt thự thế này.

Hạ Thiên khứu giác nhạy bén, hắn nghe được mùi máu tươi nhàn nhạt, lại nhìn bố trí trong biệt thự, hắn cảm thấy đây là thứ mà Gia Cát Vấn Thiên cướp được, chủ nhân biệt thự có lẽ đã bị tên này xử lý.

– Đúng là không có tương lai.

Hạ Thiên thầm khinh bỉ Gia Cát Vấn Thiên, hắn cảm thấy trực tiếp xử lý tên này thì hay hơn, nhưng phải làm sao để tìm ra lý do, nếu không Cố Hàm Sương sẽ oán trách hắn.

– Chú Gia Cát, nếu không, bây giờ nói thiếu gia giúp chú?

Cố Hàm Sương hy vọng làm cho nhanh, vì nàng thấy Hạ Thiên có vẻ không tình nguyện, vì vậy hắn lo lắng Hạ Thiên sẽ thay đổi.

– Hàm Sương, không vội.

Gia Cát Vấn Thiên lắc đầu:

– Các người vừa đến nhà tôi, dù thế nào thì cũng là khách, trước tiên tôi pha trà cho các người.

– Chú Gia Cát, không cần khách khí, nên để cho thiếu gia giúp đỡ.

Cố Hàm Sương lắc đầu nói.

– Điều này…

Gia Cát Vấn Thiên có hơi trầm ngâm, sau đó có chút ngượng ngùng:

– Hàm Sương, thật ra tôi đối với chuyện này còn có chút nghi kỵ, tôi còn có vài vấn đề cần hỏi cô, sau đó mới đưa ra quyết định cuối cùng.

– Được rồi.

Cố Hàm Sương hiểu ý của Gia Cát Vấn Thiên, sau đó nàng nhìn Hạ Thiên:

– Thiếu gia, trước tiên tôi nói chuyện với chú Gia Cát một chút nhé?

– Không có vấn đề, các người cứ tự nhiên, tôi không sao.

Hạ Thiên đồng ý.

Một phút sau Hạ Thiên nhìn Cố Hàm Sương và Gia Cát Vấn Thiên lên lầu hai mà nở nụ cười quỷ dị, hắn chợt phát hiện, sự việc đang phát triển theo xu hướng hắn mong muốn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 20
Phần 66 Tốc độ và lực lượng của nó lại đã đạt tới cảnh giới Thần Vương đỉnh cao, trong nháy mắt liền đánh tới trước mặt Lăng Tiếu. Kim Long Thương trong tay Lăng Tiếu xoay tròn, trong nháy mắt chắn được một kích này. Đinh đương! Lăng Tiếu bị một lực lượng dũng mãnh đánh bay đi ra ngoài, hắn mắng thầm. Tên này làm thế nào lại có lực lượng cường đại như vậy! Thần Thi Ma kia vẫn mở miệng tiếp tục quát. Kẻ xâm lấn đi tìm chết cho ta! Nó phảng phất chỉ hiểu được một câu nói kia, nhưng công kích vẫn cuồn cuộn không dứt bao phủ về hướng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hai nàng les muốn có con - Tác giả The Kid
Tại thành phố Hồ Chí Minh, trong một căn nhà nhỏ, hai cô gái Bo và Bông nằm ôm nhau trên giường. Hai cơ thể trần truồng vuốt ve lẫn nhau, cả hai vừa trải qua một đêm làm tình mệt mỏi. Tao yêu mày quá. Mày có yêu tao không? Tao cũng yêu mày. Vậy hai đứa mình sống bên nhau suốt đời nhé. Đồng ý. Bo và Bông chơi thân với nhau đã lâu, cả hai đều đồng tính và họ yêu nhau. Dọn về ở chung trong một căn nhà, hai người luôn yêu thương nhau, những lúc vui thì đè nhau ra làm tình. Cuộc sống của hai người hơi buồn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Nữ sinh Quỳnh bị hiếp - Tác giả The Kid
Ở thành phố Hồ Chí Minh, tại một trường trung học phổ thông, có 5 tên học sinh nam dâm đãng. 5 tên con trai này đều độc thân, thích coi truyện sex và phim sex, nên chúng rất thèm con gái. 5 tên con trai bàn nhau kế hoạch bắt nữ sinh trong trường để hiếp dâm. Và chúng nhắm tới Quỳnh, cô gái đang học chung lớp 12A3. Lớp học 12A3 có hơn 30 học sinh nam, nhưng chỉ có 2 học sinh nữ, đó là Quỳnh và Iris. Quỳnh là một cô gái xinh đẹp, phải nói đây là hot girl của trường, học giỏi, được nhiều người theo đuổi. Còn Iris, khi nghe đến cái tên...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng