Miêu Nghị - Quyển 35

Phần 49

Bàng Tiếu Tiếu muốn nói lại thôi. Miêu Nghị từng truyền tin dặn nàng, bảo rằng hắn không thể tới đây đi cùng nàng, bảo nàng đừng đi chơi nhiều nơi, ở bên cạnh mẫu thân thay hắn tận hiếu.

Bị Miêu Nghị dùng lời nói gài bẩy, Bàng Tiếu Tiếu đảm bảo sẽ không rời mẫu thân nửa bước.

– Không cần đâu, còn có người có thể gây sự ở đây sao? Bàng Ngọc Nương nói vậy rồi rời đi.

Tra Như Diễm trợn mắt với Bàng Tiếu Tiếu.

– Còn không mau đi theo?!

Thấy dáng vẻ này của tỷ tỷ, Bàng Tiếu Tiếu cũng không đành lòng nhìn tỷ tỷ ra ngoài một mình, cảm thấy đi đây đó một lát cũng không sao, nên đứng dậy đuổi theo.

Tới trạch viện, phát hiện tỷ tỷ cô đơn ngẩng đầu nhìn trăng, không khỏi đau lòng, Bàng Tiếu Tiếu đi tới, kéo cánh tay tỷ tỷ lại:

– Muội cũng lâu chưa gặp Quân Nhu tỷ tỷ, mình cùng đi đi.

Ánh mắt mơ màng, nhìn muội muội ngày càng xinh đẹp, Bàng Ngọc Nương vươn tay nâng cằm muội muội lên, trêu.

– Tiểu nha đầu, sao càng ngày càng xinh đẹp thế này hả, có phải có đồ gì tốt mà giấu tỷ tỷ không?

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, hai gò má Bàng Tiếu Tiếu đỏ bừng:

– Tỷ, tỷ nói linh tinh gì vậy.

Cha mẹ dặn không thể nói chuyện đã lấy chồng ra.

– Muội trở về đi, ta không sao, sao cả nhà ai cũng nghĩ lúc nào trong đầu ta cũng muốn tự sát vậy nhi? Bàng Ngọc Nương đẩy tay muội muội ra.

Bàng Tiếu Tiếu:

– Không sao, xem mấy thứ linh tinh mãi cũng chán, muội cũng muốn đi gặp Quân Nhu tỷ tỷ.

– Nhóc con nghịch ngợm!

Bàng Ngọc Nương nhéo nhéo mũi muội muội. Vung hai tay, một làn khói bốc lên, mang theo mùi rượu nồng, nàng thi pháp xua tan mùi rượu, ánh mắt tỉnh táo trở lại:

– Đi thôi!

Không cần đèn chiếu sáng, phồn hoa như gấm chiếu rọi dưới chòi nghỉ mát trên một ngọn núi. Hoàng Phủ Quân Nhu một mình ngắm nhìn bầu trời.

Tỷ muội Bàng gia dắt tay nhau tới, Bàng Tiếu Tiếu vừa thấy Hoàng Phủ Quân Nhu đã chào hỏi:

– Quân Nhu tỷ tỷ.

Hoàng Phủ Quân Nhu ngẩn ra, sau khi đánh giá xong, kinh ngạc nói:

– Là Tiếu Tiếu muội muội hả? Nhiều năm không gặp, đã thành người lớn rồi, suýt nữa không nhận ra, càng ngày càng xinh đẹp mà.

– Quân Nhu tỷ tỷ mới đẹp. Bàng Tiếu Tiếu cười xấu hổ.

Bàng Ngọc Nương lững thững đi vào trong đình, lắc đầu than thở:

– Muội muội của ta đúng là càng ngày càng xinh đẹp mới xíu xíu không gặp đã thấy đẹp lên nhiều rồi.

Nàng đi thẳng tới chỗ ngồi, lấy bầu rượu và chén rượu.

Bàng Phủ Quân Nhu vội kéo tay Bàng Tiếu Tiếu vàng trong đình ngồi xuống, Bàng Ngọc Nương muốn rót rượu, Hoàng Phủ Quân Nhu giơ tay ngăn cản:

– Có rượu ngon sao không có mồi ngon được chứ? Đợi chút, lập tức có mồi ngon.

Bàng Ngọc Nương ngần ra, chợt nở nụ cười, đoán ra người sắp tới là ai. Quả nhiên không ngoài dự đoán, rất nhanh có một người cùng một cô nương tuyệt sắc đi tới, chính là Quảng Mị Nhi.

Sau khi chào hỏi gặp gỡ, hạ nhân mở hộp thức ăn ra dâng lên sáu, bảy món ăn, sau đó hạ nhân được Quảng Mị Nhi cho lui.

Bốn cô nương nói chuyện đối ẩm, cô nào cũng đẹp, đặc biệt phong tình, càng xinh đẹp hơn.

Bàng Tiếu Tiếu lướt qua liền thôi, nàng không có gì khổ sở phải kể.

Quảng Mị Nhi cũng khá vừa phải, mẫu thân kỳ vọng cao vào nàng, gia giáo nghiêm khắc, không được làm chuyện quá quắt.

Còn Hoàng Phủ Quân Nhu và Bàng Ngọc Nương rõ là bạn rượu, trước mặt người ngoài còn thu liễm, không có người ngoài, hai người phóng khoáng, uống hết bình này tới mình kia, Bàng Tiếu Tiếu không khuyên nổi, hai người nhanh chóng ngà ngà say.

Cái gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã quả thật không sai, loáng một cái mấy vạn năm đã qua, con gái quyền quý cả triều, tới tuổi như Bàng Ngọc Nương mà chưa gả đi có thể đếm trên đầu ngón tay.

Vì sao Bàng Ngọc Nương không gả người ta đều biết xem như là nổi khổ trong lòng. Từ nhỏ đáng yêu thanh thuần, tới khi trưởng thành ước mơ tình ái, rồi lại bất đắc dĩ như giờ rõ ràng vô cùng xinh đẹp, nhưng không ai dám cưới. Cũng không phải không ai dám cưới, đám người không thèm đến tiền đồ có khối người, nhưng người hợp với nàng về thân phận, địa vị lại chẳng có mấy, Bàng gia cũng không thể tùy tiện gả con gái đi, chưa tới mức đói bụng ăn quàng.

Ban đầu Quảng Lệnh Công tính để Quảng Mị Nhi lấy Miêu Nghị, khi tuổi hơi lớn, giờ Quảng Lệnh Công lại tính tới Thanh Nguyên Tôn. Mà Quảng Mị Nhi chả quan tâm tới mấy chuyện này, vì nàng đã có người trong lòng, đã sớm ôm ấp cùng Miêu Nghị, cũng bị hắn sờ luôn rồi, đã là hoa có chủ, chỉ là trong lòng có nỗi khổ.

Hoàng Phủ Quân Nhu lại hoàn toàn bị Miêu Nghị hãm hại, giờ chỉ có thể lén lén lút lút qua lại, hiện giờ mẫu thân nàng cho dù có ý nghĩ giúp con gái cũng không dám, người có địa vị quyền chức như Miêu Nghị thật chẳng ai dám chọc.

Mấy cô nương quá lứa lỡ thì không ai thèm lấy lại ở cùng nhau, chẳng biết có phải cả nghĩ không, luôn cảm thấy khi ở cùng người khác, người ta đều đang cười các nàng, hơi một tí là lại nghe đám nữ nhân kia khoe nam nhân nhà mình tốt như nào, ở bên nhau hạnh phúc ra sao, bảo sao các nàng chịu nổi?

Mà mấy người các nàng cũng không lo lắng chuyện này, có thể nói là đồng bệnh tương liên, trêu nhau cũng không sao hết.

– Vương Phi không tới sao muội lại tới? Bàng Ngọc Nương hỏi Quảng Mị Nhi một câu.

Quảng Mị Nhi cười đáp:

– Vốn không muốn đi, nghe nói Quân Nhu tỷ tỷ muốn tới, cũng khá nhàn rỗi nên chạy tới đây.

Bàng Ngọc Nương trêu.

– Mỗi kỳ Vô Song hội đều không ít tuấn kiệt chưa kết hôn, sao Vương Phi có thể bỏ qua cơ hội chọn con rể chứ.

Quảng Mị Nhi khinh thường:

– Ngọc Nương muốn nam nhân tới điên rồi sao? Nào có tuấn kiệt gì chỉ là một số hạng người ỷ vào quyền thế của bậc cha chú, đám người ăn mặc lòe loẹt gặp ai đẹp là thích cũng xứng danh tuấn kiệt ư?

Bàng Ngọc Nương cười ha ha:

– Không hổ là con gái của Vương gia, ánh mắt cao quá, thiên hạ nam nhân không ai tuấn kiệt!

– Tuấn kiệt thì vẫn có, chỉ là…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 35
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/02/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 17
Phần 49 Ngũ sắc quang kiếm vừa động đã lao xuống. Cự thừ thầm kêu một tiếng bất hảo, thân trong hắc hồng phong hoả trụ ‘oanh’ một tiếng mà nhằm trên không trung cuốn đi. Không gian nơi nào phong hoả chi lực đi qua đều bị bóp méo vặn vẹo, âm thanh vù vù vang lớn dường như cả hư không cũng bị xé rách. Chỉ chợt lóe lên nó đã đem ngũ sắc quang kiếm quấn vào trong đó. Tử mang chợt hiện rồi bên trong truyền ra tiếng nổ vang kinh người, cả kiếm trận biến thành quầng sáng đều kịch liệt run rẩy, tựa hồ tùy thời có thể vỡ vụn ra. Cự thừ thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Phần 49 Đạo Môn thứ tám, càn cung! Càn cung, đại biểu chính là trời! Giờ phút này, theo Thông Thiên đạo nhân phát cuồng, theo Đạo Môn Pháp của hắn thi triển đến trình độ Đạo Môn thứ tám, thế giới biến sắc, phong vân cuốn lên. Toàn bộ trời cao đều đang run rẩy. Hình như tay của Thiên Tôn hóa thành bàn tay vô hình nhìn không thấy, thâm nhập vào trên bầu trời, thình lình xé trời cao ra một vết nứt cực lớn. Vết nứt này tách ra rồi lan tràn khuếch tán, giống như hóa thành một lưỡi dao sắc bén, muốn chém ra tất cả, muốn toàn bộ trời cao này, đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Dương Thần – Quyển 4
Phần 49 Dương Thần thấy Lâm Nhược Khê không nói gì, đây cũng là điều mà hắn đã từng nghĩ đến, hắn tự cười như chế giễu bản thân. Nếu như em không nói thì anh tự nói vậy, Dương Thần trầm lặng một lúc, gần như là hắn đang nói đến một nhân vật khác không liên quan gì đến chính mình vậy, hắn chậm rãi nói... Anh, từ nhỏ không có cha mẹ, cũng không biết là họ vứt bỏ anh hay là để lạc mất anh, vì thế mà không có sự giáo dục của bố mẹ, càng không thể nói là có thân phận gì trong xã hội, chẳng có họ hàng gì cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng