Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 77

Bạch Mi thiền sư cúp điện thoại xong, tôi mới dám mở miệng…

“Bạch Mi thiền sư, tại sao phải cho mây đen che ánh trăng?”

“Đây là phương án một, kỳ thật ta cũng không biết chiêu này rốt cuộc có tác dụng hay không.”

Bạch Mi thiền sư thở dài nói…

“Mọi người đều biết, ở Trung Quốc cổ đại, mặt trời là dương, mặt trăng là âm, mà trăng tròn khi quỷ tiết là mặt trăng có âm khí nặng nhất trong năm. Ngày hôm đó ánh trăng sẽ khiến cho rất nhiều cô hồn dã quỷ đang ngủ say thức tỉnh.”

Bạch Mi thiền sư nói ra những lời này tôi đã hiểu, nhờ thiền sư chỉ điểm mà tôi lập tức bừng tỉnh đại ngộ nói…

“A! Hẳn là ngài muốn nói, Triệu Quát sẽ lợi dụng ánh trăng để phục sinh vong linh đại quân của y?”

“A di đà phật, đúng là như thế.”

Bạch Mi thiền sư nói…

“Triệu Quát và bốn mươi lăm vạn quân, oán khí đã tích tụ hơn hai nghìn năm, một khi để bọn hắn từ dưới đất chui ra, tất sẽ hại sinh linh đồ thán.”

“Cho nên ngài phải dùng mây đen che khuất ánh trăng, ngăn cản oan hồn phục sinh?”

Bạch Mi thiền sư nhẹ gật đầu.

“Nếu chiêu này mất linh thì sao?”

Tôi có chút lo lắng hỏi.

“Hy vọng Phật Tổ từ bi. Chuyện tới nước này, chúng ta cũng chỉ có thể thấy chiêu phá chiêu.”

Không bao lâu, trên trời đã nghe thấy tiếng máy bay cất cánh, máy bay xếp thành hàng bay qua, sau đó bắn lên bầu trời từng loạt tên lửa phát sáng. Năm người chúng tôi đến nơi Bạch Mi thiền sư chỉ định, đó là một sơn cốc to lớn. Sau khi xuống xe, nhìn những loạt tên lửa như lưu tinh xẹt qua chân trời, sau đó nổ tung trên không trung. Sau khi tên lửa nổ tung, vầng trăng sáng trong bầu trời đêm lập tức mờ nhạt, mây đen cũng dần dần ngưng tụ, tôi biết đây không phải là vũ khí bình thường, mà là thứ chuyên dùng để tạo mây. Không bao lâu sau, chỉ cảm thấy không khí đã có chút lạnh, Tiểu Nguyệt không tự chủ được tựa vào trong ngực tôi, tôi cảm giác được một mùi máu tanh nhàn nhạt tràn ngập trong cốc.

“Cái này… Thật đúng là công nghệ cao a.”

Tôi nhìn mà than thở. Không đến hai mươi phút, mây đen đã tụ lại thật dày, trên đỉnh đầu còn có mưa bụi rơi xuống. Vốn đang là ban đêm trời trong không mây, trong chớp mắt đã biến thành mưa dầm.

Tôi đã biết vì sao dự báo thời tiết tới giờ vẫn không thể nói chính xác, có loại vũ khí thần bí này quấy nhiễu, ai mà biết thời tiết rốt cuộc sẽ như thế nào? Gió bão nổi lên bốn phía, sắp có mưa to đến nơi. Tôi lấy điện thoại ra nhìn, mười một giờ năm mươi lăm phút.

“Không tệ, còn năm phút.”

Tôi trêu chọc nói. Bạch Mi thiền sư nhẹ gật đầu, dẫn bọn tôi đến một đỉnh núi nhỏ, nói…

“Chúng ta ở đây chờ một chút đi! Y hẳn là chẳng mấy chốc sẽ tới.”

“Được.”

Tôi phấn chấn tinh thần. Tiểu Nguyệt mở to đôi mắt mê người, bỗng nhiên chỉ vào một chỗ, thét to…

“Nhìn kìa, cô ta tới.”

“Ai?”

Tôi theo tay Tiểu Nguyệt chỉ, đã thấy thiếu nữ áo trắng cầm cổ kiếm từng bước một đi lên sơn cốc. Thanh cổ kiếm bị kéo lê trên mặt đất, cô ta tiến lên, kiếm không ngừng lướt trên mặt đất nhấp nhô, phát ra tiếng leng keng… Tôi nhìn thấy mà không khỏi nhíu mày. Thật là phí của trời, cổ kiếm đã có hơn hai ngàn năm lịch sử, giá trị tuyệt sẽ không thấp hơn một ngàn vạn tệ. Cô ta cứ như vậy không chút kiêng kỵ cầm kiếm quét rác, thật sự là đau lòng người.

Thân là thương gia đồ cổ, tiếng thanh kiếm lê dưới đất thật giống như mỹ nữ trước khi chết kêu thảm thiết, từng tiếng lọt vào tai làm tâm thần tôi không tập trung được. Trong lòng tôi tính toán, tia lửa tung tóe lên thì mất bao nhiêu tiền? Đụng vào tảng đá thì mất đi bao nhiêu tiền? Nhưng thiếu nữ tựa hồ không thèm để ý chút nào đến giá trị thanh kiếm. Không biết tại sao, kiếm của cô ta gõ lên mặt đất lại có một chút máu chảy ra ngoài. Đây là sao? Tôi lúc này mới ý thức được, thiếu nữ sớm đã cắt cổ tay, mặc cho máu tươi dọc theo trường kiếm rơi xuống đất.

“Cô ta… Cô ta đang làm gì?”

Tiểu Nguyệt kinh ngạc.

“Hẳn là muốn dùng máu để thức tỉnh vong linh?”

Tôi cảm thấy chỉ có một lời giải thích như thế.

“Không được, nhất định phải ngăn cản y!”

Nhất Sơ nói. Lời còn chưa dứt, thiếu nữ đã xoay đầu nhìn về phía chúng tôi. Tôi thề cả đời tôi cũng không thể quên được gương mặt của thiếu nữ lúc ấy… Đôi môi tái nhợt không bình thường của cô ta hé ra, để lộ ra răng đen nhánh bên trong, đó gần như là một loại chế giễu. Một đôi con ngươi màu trắng, tỏa ra quang mang hung ác!

Cô ta nhìn chúng tôi cười hắc hắc, thanh âm bén nhọn cười nói…

“Các ngươi cho là… như thế này có thể ngăn cản ta sao?”

Nghe được câu này, toàn thân tôi run lên. Nhất Sơ hét lớn một tiếng, rút ra trường kiếm nhảy xuống. Nhưng tựa hồ đã trễ. Thiếu nữ bỗng nhiên giương kiếm nhắm về chân trời, trong nháy mắt, trên kiếm của nàng phóng ra một đạo âm khí lục sắc kéo dài tới chân trời! Đạo âm khí đó dội thẳng lên tầng mây, đục thủng một lỗ lớn xuyên qua tầng mây đen.

Mây đen bị đánh nát, một vầng trăng quỷ dị màu lam lặng yên xuất hiện sau mây đen. Đây chính là chí âm chi nguyệt mà Triệu Quát tha thiết ước mơ! Ánh trăng màu lam chiếu xuống sơn cốc, tôi nhìn đồng hồ, đúng mười hai giờ! Mái tóc màu đen của thiếu nữ bỗng nhiên trở nên tái nhợt, dưới ánh trăng quỷ dị điên cuồng không ngừng dài ra, trong chớp mắt đã dài thêm mười mấy mét! Trong hỗn loạn, tôi rõ ràng nghe thấy Triệu Quát rống lên…

“Ha ha ha ha ha! Phục sinh đi! Các tướng sĩ của ta, các ngươi đã bị phỉ nhổ hai ngàn năm, giờ là lúc các ngươi cầm vũ khí báo thù.”

Theo thiếu nữ điên cuồng hò hét, tôi nghe thấy bùn đất dưới sơn cốc phát ra tiếng sột soạt. Âm thanh mới đầu rất nhỏ, nhưng không bao lâu đã bao phủ toàn sơn cốc. Trong hoảng hốt, cả sơn cốc đều rung chuyển! Tiểu Nguyệt hỏi…

“Bạch Mi thiền sư, đây hẳn là nơi Bạch Khởi lừa giết bốn mươi vạn quân Triệu?”

Bạch Mi thiền sư niệm một câu phật hiệu…

“Chính là ở đây.”

Lời còn chưa dứt, đã có một bóng đen từ dưới nền đất chui ra. Nhờ ánh trăng lạnh lẽo, tôi rõ ràng nhìn thấy đó là một bộ xương toàn thân đen nhánh, da thịt đã sớm hư thối không còn, chỉ có chút khôi giáp còn chưa mục nát. Tiếp đó lại có mấy chục bộ xương khác từ dưới đất chui ra. Trên người bọn chúng còn có chút thịt nát bẩn thỉu, tựa hồ là vì nơi này âm khí nồng đậm làm đến thân thể của bọn chúng không thể hoàn toàn tiêu biến.

Khoảng trăm tên khô lâu binh (lính xương khô) bao quanh thiếu nữ, tôi chỉ ngửi thấy một mùi thối khó mà chịu được. Lúc này, Nhất Sơ đã cầm Bát Diện Hán Kiếm giết vào trong đám xương khô. Hắn tựa hồ không ngửi thấy mùi hôi, khi những khô lâu binh còn không thành hình, lưỡi kiếm đã vạch ra một đạo hàn quang lấp lóe đánh nát bọn chúng. Mười mấy giây ngắn ngủi, Nhất Sơ đã giết tới trước mặt thiếu nữ.

“Thu tay đi!”

Nhất Sơ lạnh lùng nói…

“Ngươi không thành công được đâu, giờ thu tay lại, ta còn có thể nghĩ cách siêu độ cho các ngươi.”

“Hừ! Bản tướng quân vừa rồi đã thả các ngươi đi, vì sao còn muốn tự tìm đường chết.”

Thấy Bát Diện Hán Kiếm bổ tới trước mặt, Triệu Quát đành phải rút kiếm ngăn cản. Khi Triệu Quát thu kiếm, mây đen trên trời bỗng nhiên tụ lại, thanh âm sột soạt trong bùn đất cũng ngừng lại. Hiển nhiên cách làm của Nhất Sơ hữu dụng!

Nhất Sơ quát to…

“Ngươi đã chết, sớm nên đầu thai, không nên làm chuyện nghịch thiên!”

“Hừ, bản tướng quân gánh vác đại nghiệp Triệu quốc nhất thống thiên hạ, sao có thể dễ dàng buông tha.”

Triệu Quát nện một kiếm lên Bát Diện Hán Kiếm, mạnh mẽ đánh bay Nhất Sơ ra ngoài, trường kiếm lại chỉ lên trời phóng thích vô tận âm khí. Nhất Sơ không đứng vững được, trực tiếp ngã vào bùn đất. Trùng hợp thay chỗ đó có một cái đầu lâu vừa mới từ dưới đất ngoi lên. Đáng thương cho bộ xương khô ngủ say dưới đất hai ngàn năm, vừa mới thấy ánh mặt trời đã bị Nhất Sơ đập vụn.

Rốp! Máu huyết sớm đã biến thành màu đen bắn tung tóe. Nhất Sơ nào có e ngại bẩn thỉu, cầm kiếm tiếp tục công tới. Triệu Quát không thu kiếm, tay phải hắn cầm kiếm chỉ lên trời, tay trái đối phó với Nhất Sơ. Triệu Quát quả nhiên lợi hại, một cánh tay trái lại có thể tung hoành tới lui dưới Bát Diện Hán Kiếm mà không hề có sơ hở. Nhất Sơ công liên tiếp bảy tám kiếm, đều bị Triệu Quát hời hợt hóa giải. Từ đầu tới cuối y chỉ đứng yên không nhúc nhích, thậm chí đầu cũng không chuyển… Mẹ nó, thực lực khác biệt rõ ràng như vậy sao?

Bạch Mi thiền sư đứng trên sơn cốc, lộ ra vẻ khẩn trương…

“Nhất Sơ đạo hữu gặp nguy hiểm, chúng ta thi triển phương án hai đi.”

“Phương án hai?”

Tôi đang sững sờ, Bạch Mi thiền sư đã cầm tràng hạt, như mãnh hổ vùn vụt lao xuống. Tôi giờ mới hiểu được, phương án hai là trực tiếp động thủ. Nói đến động thủ, tôi thân là người trẻ tuổi đương nhiên không thể thua kém một lão hòa thượng, lập tức rút Thiên Lang Tiên đánh một cái giòn vang giữa không trung. Trần liên trưởng tựa hồ chưa từng thấy tràng diện khủng bố như vậy, nhưng hắn tốt xấu vẫn là quân nhân, lập tức rút súng, phanh phanh mấy tiếng bắn nát ba cái đầu lâu.

Tôi dùng Thiên Lang Tiên Pháp mở đường, múa roi vun vút. Kỳ thật khô lâu binh nhân số tuy nhiều, nhưng trí tuệ lại kém xa so với con người. Trải qua hai ngàn năm bị đại địa ăn mòn, đầu óc của bọn chúng cơ hồ đã không thể như bình thường, chỉ có thể chết lặng nghe theo mệnh lệnh của Triệu Quát. Ba người chúng tôi theo sát Bạch Mi thiền sư, một đường giết tới bên người Triệu Quát. Y trợn mắt nhìn chúng tôi, cười lạnh nói…

“Đã tới đông đủ, ha ha, vậy đưa các ngươi lên đường trước…”

Tôi không muốn nói nhảm, trực tiếp vung Thiên Lang Tiên quấn lấy kiếm của Triệu Quát, định giật lấy trường kiếm.

Triệu Quát phản ứng cực nhanh, thấy trường kiếm bị quấn chặt, lập tức hạ kiếm xuống, lắc một cái mạnh mẽ thoát khỏi Thiên Lang Tiên. Nhưng như vậy, Triệu Quát phải tạm thời dừng việc phục sinh binh sĩ. Cùng lúc đó, Bạch Mi thiền sư đã xuất thủ, tràng hạt nhắm vào cổ Triệu Quát. Kiếm của Nhất Sơ cũng theo đó mà tới, một vòng hàn quang đâm vào hai mắt Triệu Quát.

Y nhíu mày, đối với sự vây công dường như không thèm để ý tới chút nào. Khi tất cả vũ khí sắp chạm vào người y, Triệu Quát đột nhiên như quỷ mị phóng tới đỉnh núi chỗ chúng tôi đứng trước đó! Sau đó y lại giơ kiếm, âm khí xanh biếc không hề cố kỵ lại bay thẳng lên tầng mây, thanh âm của y càng lộ ra vẻ cuồng vọng.

“Các ngươi vì sao nhất định phải ngăn cản đại nghiệp báo thù của ta? Hừ, ta đã hiểu rồi, các ngươi là hậu nhân của Tần quốc, ta muốn giết người Tần quốc, các ngươi tự nhiên là muốn ngăn cản ta.”

Triệu Quát hét lớn với đám khô lâu binh…

“Các huynh đệ Triệu quốc, giúp ta giết chết bọn người Tần quốc này!”

Lời còn chưa dứt, đã có ngàn vạn khô lâu binh vây quanh chúng tôi.

Nếu là mười mấy khô lâu binh chúng tôi còn có biện pháp đối phó, nhưng đám khô lâu binh này như thủy triều lao tới, chúng tôi căn bản là không có cách đối địch. Mặc dù trong tay bọn chúng đều là vũ khí bằng đồng rỉ sét, nhưng chúng tôi cũng chỉ là thân máu thịt. Một khi bị vây quanh ba tầng trong ba tầng ngoài, chúng tôi cũng chỉ có thể thuận theo ý trời.

Lúc này Trần liên trưởng đã hết đạn, mà mấy người chúng tôi mặc dù có thể ngăn cản nhất thời, nhưng nguy cơ cũng đã rõ ràng. Chúng tôi liều chết chiến đấu muốn vọt tới chỗ Triệu Quát trên đỉnh núi. Mà đám khô lâu binh lại không cần mạng vây quanh chúng tôi đẩy lùi về phía dưới, chúng tôi cách đỉnh núi càng lúc càng xa. Tôi kinh ngạc phát hiện, khô lâu binh mặc dù ngã xuống nhanh, nhưng tốc độ đứng lên còn nhanh hơn.

Chúng tôi có thể tạm thời đánh nát chúng, nhưng dưới ánh trăng chiếu xuống, đám khô lâu binh xương vỡ thịt nát lại có thể trong chốc lát đứng lên, dần dần phục hồi thành những khô lâu binh hoàn chỉnh. Mẹ nó! Đây rõ ràng là đại quân bất tử mà? Có cần nghịch thiên như thế không? Tất cả chúng tôi đã lâm vào tuyệt cảnh, dữ nhiều lành ít.

Càng đánh càng xa mục tiêu, chúng tôi đã có chút mỏi mệt nhụt chí.

“Bạch Mi thiền sư, ngài có phương án ba không?”

Trong tuyệt cảnh, tôi vô lực hô. Bạch Mi thiền sư vung tràng hạt, đánh nát một cái đầu lâu, trong lúc cấp bách đã chậm rãi trả lời…

“A di đà phật… Bần tăng không có phương án ba.”

Lúc này, Nhất Sơ thản nhiên nói…

“Phương án ba… Chạy!”

“Chạy, chạy sao?”

Tôi có chút kinh ngạc hỏi. Giờ phút này, trong lòng tôi nghĩ nếu mấy chục vạn đại quân tử vong ra khỏi sơn cốc, không biết sẽ gây ra tai họa lớn thế nào.

“Núi xanh còn đó, lo gì không có củi đun!”

Nhất Sơ nói. Tôi không thể không thừa nhận, đây là những lời có đạo lý nhất mà Nhất Sơ nói kể từ khi tôi biết hắn đến nay. Nhưng sự tình đã đến nước này, bất luận thế nào tôi cũng không muốn từ bỏ. Trần liên trưởng nghe thấy chạy, vội vàng chỉ vào xe bọc thép ở nơi xa bị khô lâu binh bao phủ nói…

“Chúng ta chỉ cần lên xe là có thể đè bẹp khô lâu phóng ra ngoài.”

Tôi nhìn Triệu Quát trên đỉnh núi lộ ra nét cười gằn, biết hôm nay không có cách nào bắt được hắn, chỉ nhẹ gật đầu…

“Vậy đánh về phía xe bọc thép!”

Đang nói, bỗng nhiên một tiếng cười từ trong bóng tối truyền đến…

“Ha ha, đánh không lại thì muốn chạy, cháu ngoan, ngươi thật sự là không cho ta thể diện a!”

Thanh âm kia trung khí mười phần, uy nghiêm bá đạo, cho tôi một cảm giác rất thân thiết quen thuộc. Đây chẳng phải là thanh âm của gia gia sao? Tôi vừa mừng vừa sợ, biết là gia gia đến trợ trận, vội vàng quay đầu, chỉ thấy người mặc áo Tôn Trung Sơn, chắp hai tay chậm rãi đi tới.

“Gia gia, sao người lại tới đây?”

Tôi biết rõ đây là một câu vô nghĩa, nhưng vẫn không kìm lòng đặng hô lên.

“Thế nào, thấy ta tới không vui ư?”

Thân ảnh gia gia như ẩn như hiện, người chỉ vào Triệu Quát ở đỉnh núi nơi xa nói…

“Triệu tướng quân! Ngươi đã chết hai ngàn năm, vì sao còn nghĩ quẩn. Ngươi không sợ vĩnh viễn không được siêu sinh sao?”

Triệu Quát tựa hồ cũng không biết thân phận của gia gia, dữ tợn nói…

“Lão đầu ở đâu ra, đừng xen vào việc của người khác.”

Gia gia cười…

“Ta là âm sai, đương nhiên là có tư cách quản chuyện của ngươi.”

Nghe được câu này, tôi vội vàng hỏi…

“Gia gia, người là âm sai, vậy có thể ngăn cản Triệu Quát phục sinh bốn mươi lăm vạn đại quân hay không?”

“Thiên cơ bất khả lộ.”

Gia gia lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng vuốt chòm râu nói…

“Triệu tướng quân, chỉ cần ngươi buông kiếm, thu hồi những âm binh kia, ta sẽ xem như cái gì cũng không thấy, ngươi cũng có thể chuyển thế đầu thai, thế nào?”

“Không cần nhiều lời, lão đầu!”

Triệu Quát âm lãnh nói…

“Lần này cho dù là Thiên Vương lão tử tới cũng không ngăn được ta.”

“Được a, đây là ngươi tự tìm tới, cũng đừng trách ta xuất thủ vô tình.”

Nói đến đây, gia gia đột nhiên móc trong túi ra một thanh tiểu đao đen nhánh, thân đao phủ kín hình vảy cá kỳ quái. Tiểu đao còn chưa lộ mũi, lưỡi đao nhìn như cùn vô cùng, nhưng tôi có thể cảm giác được một cỗ sát khí từ trên mũi đao truyền đến. Sát khí này thậm chí có thể che kín bốn mươi lăm vạn đại quân đen nghịt trên mặt đất! Gia gia giơ tiểu đao lên cao, sau đó hai mắt nhắm lại, trong miệng lẩm bẩm nói…

“Thỉnh bảo bối chuyển thân!”

Niệm xong đoạn chú ngữ không giải thích được này, gia gia bỗng mở hai mắt ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang hồ (Update Phần 36)
Phần 36: Nghiên cứu dục tình Buổi sáng im ắng vắng lặng lạ thường. Quen sống nơi sông nước nên thằng Sáng rất thính và cơ thể tự cảm nhận được sự bất thường nơi xung quanh để báo lên não xử lý. Cái đồng hồ trên tường vẫn cạch cạch nhè nhẹ đều đặn mỗi phút khi chạy cây kim dây. Nhà cửa chừng như không có gì thay đổi nhưng cảm giác là lạ giống như là có ai đó đang quan sát ngắm nghía khắp nơi. Thằng Sáng nghĩ một hồi rồi đoán ra chắc tại tầm giờ này mà không thấy thang máy chạy hay trẻ con nói chuyện chạy nhảy ngoài hành lang, và dưới...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện móc lồn Truyện sex phá trinh
Xuyên về thời Lê (Update Phần 21) - Tác giả Long Lee One
Phần 21 Câu chuyện của ông Lương Bằng kết thúc bằng cái thở dài thườn thượt, đã hơn hai mươi năm trôi qua, chuyện tưởng như đã trôi vào dĩ vãng, vậy mà... Lư Cầm Công im hơi lặng tiếng bấy lâu, nay lại dám vượt qua biên giới, vào tận đất Đại Việt gây án, xem ra có uẩn khuất gì đó, nhưng câu nghi vấn của Lương Nhị vừa ra khỏi miệng, Tường, người của Hổ Nha Quân đã chặn lại. Chuyện đó, Triều đình tự có tính toán. Vậy là xong, không tò mò, không thắc mắc. Mấy hôm sau thì đội binh lính cũng rời khỏi nhà họ Lương để về doanh trại, khiến cho...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chị dâu em chồng Truyện xuyên không
Thằng Tuấn – Bà Hiền - Tác giả HxT
Phần 31 Nó với cô Loan với cô Xuyên nằm thở dốc xong thì cô Loan lại phải về lớp để tiếp tục kiểm tra của lớp. Còn nó thì 3 lần rồi nó muốn giữ sức để về chiến với mẹ nó 300 hiệp nên không còn sức ở đâu nữa. Về học đi ông tướng còn nằm đó làm gì hả cô Xuyên nói. Hì hì ngắm cô chứ làm gì nữa. Tui già rồi còn gì đâu mà ngắm, cái cơ thể của tui còn chỗ nào mà anh chưa xem đâu. Xem hoài cũng không chán cô ơi nó kéo cô Xuyên lại mà đè hôn vô đôi môi đỏ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ nát lồn Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng