Dân buôn đồ âm - Quyển 2


Truyện đã hoàn thành

Phần 86

Kim giáp võ sĩ một cước đá lên bàn hội nghị, cái bàn bằng gỗ sồi nặng nề là thế mà lại đổ lăn trên mặt đất, cấp tốc lăn tròn về chỗ tôi. Tôi né tránh qua một bên. Kim giáp võ sĩ chỉ một giây sau đã xuất hiện trước mặt tôi, giơ đao lên, trong khoảnh khắc đó tôi thực đã định nhắm mắt lại chờ chết. Lúc này Tiểu Nguyệt cầm chậu hoa bên bệ cửa sổ đập về phía kim giáp võ sĩ, hắn trúng đòn thì nổi nóng, quay lại nhìn Tiểu Nguyệt.

Tôi thừa cơ lùi về sau mấy bước, kim giáp võ sĩ chú ý tới động tác của tôi, tay cầm chặt đao, dùng chuôi đao đâm về phía tôi. Trên tay hắn là một thanh đao của ngự lâm quân, chuôi đao rất dài, phía cuối của chuôi còn có một mũi thương ngắn, khi cưỡi ngựa có thể trở tay đâm đối thủ một đòn. Tôi lăn khỏi chỗ, tránh được một kích chí mạng này, sàn nhà đã bị đâm vỡ nát! Kim giáp võ sĩ nổi giận đùng đùng một cước đá tôi bay lên, đập lên vách tường, trong ngực tôi huyết khí cuồn cuộn, xém chút đã phun máu. Tôi nhìn Lý mặt rỗ, hắn đang ngồi xổm trong góc tường, ôm đầu như đà điểu, luôn mồm…

“Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta!”

Sự khinh bỉ tôi dành cho hắn đã không có cách nào để hình dung. Tiểu Nguyệt lại cầm một chậu hoa lên định nện, thừa dịp kim giáp võ sĩ phân tâm, tôi móc ra Thiên Lang Tiên, vung lên cuốn lấy cổ hắn, sau đó nghiến răng kéo về phía sau, làm roi bị kéo căng cứng. Tôi lớn tiếng gọi Lý mặt rỗ qua giúp đỡ, hắn “A” một tiếng rồi chạy tới, hai chúng tôi giống như kéo co cùng giật Thiên Lang Tiên về phía sau. Không ngờ, kim giáp võ sĩ không nặng như trong tưởng tượng, khôi giáp của hắn hẳn là do huyễn tượng hình thành. Chúng tôi hợp lực kéo về phía sau, hắn dần dần mất thăng bằng, ầm một tiếng ngã xuống.

“Chạy mau!”

Tôi nhìn Tiểu Nguyệt hô lớn. Tôi mau chóng đẩy cửa phòng, ba người chúng tôi chạy ra ngoài, kim giáp võ sĩ thì đang chậm rãi đứng lên.

“Mẹ kiếp, thứ này sao đột nhiên lại ra tay với chúng ta?”

Lý mặt rỗ hỏi.

“Không biết, có thể là bị người khác khống chế…”

Tôi nói. Chạy đến cuối hành lang, chỉ nghe thấy tiếng kít kít trượt trên mặt đất, tôi nhìn lại, Hồng Y đại pháo đã hiện nguyên hình đang lăn bánh đuổi theo.

Miệng pháo đang chảy máu, chắc hẳn bên trong có một cái đầu. Nếu cứ chạy thẳng thì vô cùng nguy hiểm, chúng tôi mau chóng chạy lên cầu thang. Lý mặt rỗ chuẩn bị chạy xuống, tôi gọi hắn lại, bảo hắn mau chạy về phía sân thượng. Thứ này không sợ ánh nắng, dẫn dụ nó ra ngoài cũng vô ích, ngược lại sẽ thành tai họa cho người vô tội. Dứt khoát dẫn nó lên sân thượng, sau đó nghĩ cách cho nó rơi xuống.

Đại pháo là dùng gang đúc thành, từ lầu mười sáu rơi xuống nhất định sẽ vỡ nát. Tôi đã không thèm đếm xỉa đến tiền nữa, âm vật này tôi cũng không cần, chỉ cầu có thể qua được ải này! Một hơi leo lên lầu mười sáu thật sự là một chuyện vất vả, nhưng đại pháo luôn truy đuổi phía sau, căn bản không cho chúng tôi dừng lại, khi sắp đến sân thượng, tôi đột nhiên phát hiện cửa dẫn lên sân thượng đã bị khóa thì tức giận đến ói máu.

“Hắn… Hắn hình như tới rồi.”

Lý mặt rỗ nói, phía dưới quả thực có tiếng đại pháo lên lầu. Vạn nhất bị đại pháo chặn ở cầu thang, muốn tránh cũng không tránh được, tôi đề nghị đi lầu mười sáu trốn trước đã. Lầu mười sáu là tầng đặt phòng hội trường, hiện giờ không có người, đèn cũng không bật.

Chúng tôi vừa bước vào hành lang, thanh âm áo giáp ma sát đã từ cầu thang truyền đến, Lý mặt rỗ cảm khái nói…

“Ta trước kia còn cho rằng làm nghề này chỉ là thu phục mấy cái chén nhỏ giày nhỏ vô hại, nếu sớm biết sẽ bị âm vật đuổi sát nút, không bằng nghe lời đệ muội tiến quân vào ngành giải trí.”

“Ngươi còn có mặt mũi mà nói ư, lúc nên đứng ra chiến đấu thì ngươi chạy còn nhanh hơn thỏ!”

Tôi kéo tay Tiểu Nguyệt, nghĩ tới vừa rồi nàng xả thân cứu tôi, tôi vô cùng cảm động, lại nhìn Lý mặt rỗ tham sống sợ chết, đây chính là sư khác biệt trong tính cách! Thanh âm càng lúc càng gần, Lý mặt rỗ khẩn trương nói…

“Đại pháo tới rồi, Trương gia tiểu ca ngươi có kế hoạch gì không?”

“Có, hắn từ bên này đi lên, chúng ta sẽ chạy về phía bên kia.”

Tôi nói. Cũng không phải tôi sợ, hiện giờ không tìm được bất kỳ vật gì có thể đối phó được với âm vật, cũng không thể bảo tôi tay không ra đấu với nó.

“Trương ca!”

Tiểu Nguyệt đập tay tôi…

“Có cái gì đó bay vào.”

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, một con hạc giấy đang chậm rãi bay vào. Tôi vui mừng như điên, Nhất Sơ nhất định ở gần đây, miệng hạc giấy có ngậm một vật, chờ nó bay gần mới nhìn rõ, là một cái bao cao su!

Bao cao su chứa đầy chất lỏng màu đỏ, hạc giấy bay qua cửa sổ, hạ xuống trước mặt chúng tôi. Tôi mở ra bao cao su ra ngửi ngửi, Tiểu Nguyệt hỏi tôi đó là cái gì, tôi nói…

“Máu lươn… Không đúng, mùi này so với máu lươn còn nặng mùi hơn, đây là máu của hắc phúc xà, là vật chiêu gọi âm khí thượng thừa.”

“Nhất Sơ sao lại cho chúng ta cái này? Một đạo sĩ còn mang theo bao cao su a, thật không đứng đắn.”

Lý mặt rỗ nói.

“Hắn muốn để chúng ta mượn oan hồn ở nơi này đối phó đại pháo!”

Tôi nói. Thời gian cấp bách, không kịp bố trận, tôi liền dùng máu của hắc phúc xà viết bốn chữ trên mặt đất “Bách quỷ lai thử”! (Bách quỷ tới đây) Ông nội từng nói, ngôn ngữ cũng là một loại phù chú, cho nên lúc ban đầu khi Thương Hiệt sáng tạo ra chữ, trên trời đổ mưa, quỷ cũng khóc trong đêm, bởi vì nhân loại một khi học được chữ thì đã nắm được sức mạnh của phù chú! Chữ vừa viết xong, một trận âm phong gào thét trong hành lang, làm chúng tôi không mở nổi mắt, xung quanh cũng lập tức trở nên ảm đạm vô quang. Rất nhanh, kim giáp võ sĩ đã xuất hiện ngay phía trước, hắn vừa bước chân lên chỗ mặt đất có viết bốn chữ thì đột nhiên dừng lại.

Trên mặt đất xuất hiện mười mấy cánh tay tái nhợt hư thối tóm lấy chân hắn, một người chậm rãi ngoi lên, dần dần lộ ra toàn thân, là một người mặc quần áo bệnh nhân, toàn thân là vết máu. Kim giáp võ sĩ giơ vung nắm đấm về phía oan hồn này đập loạn, mấy quyền đã nện cho oan hồn vặn vẹo, quỷ huyết văng đầy tường, oan hồn hóa thành một đám khói đen tiêu tán.

Các oan hồn khác cũng nắm lấy thân thể kim giáp võ sĩ mà trèo lên, trọng lượng của bách quỷ lại ép cho kim giáp võ sĩ phải quỳ một chân trên mặt đất, hắn vứt đại đao đi, tay nắm lấy cổ hai oan hồn, đập đầu của bọn chúng vào nhau, trong nháy mắt đã đánh tan hai oan hồn. Nhưng song quyền nan địch tứ thủ (hai quyền khó đánh bốn tay), kim giáp võ sĩ dù dũng mãnh thế nào cũng không chịu nổi nhiều oan hồn như vậy cứ trên người cào cấu cắn loạn, thời gian trôi qua, hắn bị một đám oan hồn nhung nhúc bao trùm, tràng diện vô cùng ghê rợn. Tiểu Nguyệt nói…

“Ta đột nhiên cảm thấy hắn thật đáng thương a.”

“Người đáng thương tất có chỗ đáng hận, ngẫm lại hắn vừa rồi truy sát chúng tôi thế nào đi.”

Tôi cười lạnh nói. Tôi thầm nghĩ, đại pháo vì sao đột nhiên muốn giết chúng tôi? Nếu như bị người khác khống chế, vậy âm vật mãnh liệt như thế, rốt cuộc là ai có thể khống chế được nó.

Lúc này, trong hành lang đột nhiên có tiếng khóc của trẻ nhỏ, mấy con quỷ anh (vong hồn trẻ nhỏ) từ trong mặt đất chui ra ngoài, bổ nhào lên người kim giáp võ sĩ mà gặm, bọn chúng mọc ra răng nanh nhọn hoắt, dễ dàng đem gặm nát kim giáp. Những quỷ anh này là do thai nhi bị chết huyễn hóa mà thành, bởi vì không đầu thai được mà oán khí cực nặng, có thể nói là hung hiểm vô cùng. Tôi còn trông thấy oan hồn một nữ nhân và một đứa bé, nối với nhau qua cuống rốn, bọn chúng nhào lên lưng kim giáp võ sĩ, dùng một đôi lợi trảo từng mảnh từng mảnh bóc áo giáp của võ sĩ ra như đánh vảy cá.

Bọn chúng vô cùng lợi hại, cũng may phong thuỷ của bệnh viện rất tốt, bọn chúng bình thường đều ở trong trạng thái ngủ đông sẽ không hại người. Tôi bảo Tiểu Nguyệt và Lý mặt rỗ đừng nhìn nữa, mau thừa dịp kim giáp võ sĩ bị vây khốn mà chạy trốn. Chúng tôi vừa mới quay người, chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, tôi sợ hãi nhìn về phía Tiểu Nguyệt, sau đó lại nhìn Lý mặt rỗ, sau cùng ngó lại trên người mình, cũng may ba người chúng không ai bị thương. Thì ra là Hồng Y đại pháo bị oan hồn quấn lấy không chịu được, liền hiện nguyên hình bắn bừa một pháo.

Một pháo này tạo thành xung lực làm nó lui về phía sau mấy mét, trên mặt đất lưu lại hai vết bánh xe đẫm máu, oan hồn cũng bị đánh cho loạn thất bát tao, trong hành lang toàn là quỷ huyết và khói đen hình thành sau khi oan hồn bị đánh cho hồn phi phách tán. Tôi nghe thấy tiếng thùng thùng, đại pháo tựa hồ theo cầu thang chạy đi rồi. Tôi vừa mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ nghe thấy tiếng thang máy kịch một tiếng mở ra, một đám cảnh sát xông ra, chĩa súng vào chúng tôi…

“Không được nhúc nhích, giơ tay lên!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 18/12/2021 11:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quả chanh ngọt của tôi (Update Phần 4) - Tác giả Salucci Morphin
Phần 4: Băn khoăn và suy nghĩ, nhưng như thế vẫn chưa đủ! “Mẹ đâu có ở với em được hoài, em biết chứ?” Những gì tôi nghe thấy được là “Mẹ không phải là của mày, không còn là của mày, không là gì của mày nữa rồi.” “Chị Thanh là mẹ của em! Mẹ là của em.” Tôi như một con rồng đang phừng phừng phun lửa, cố gắng bảo vệ lãnh địa của mình. Bạn trai lúc bấy giờ của mẹ xem đây là một phản ứng thú vị từ một đứa trẻ bị trêu chọc. Anh ta cũng không khác trẻ con mấy, khi tìm cách chọc tức một đứa trẻ 10 tuổi. Từ nhỏ, tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ ruột Truyện 18+
Đào tạo nữ sinh
Phần 32 Trời Nha Trang se lạnh, bão sắp vào, từng cơn sóng dồn dập, mang theo bao nhiêu là rác rưởi từ cái cửa sông gần đó trôi ra. Tôi đứng trên lầu cao hồi lâu nhìn xuống, đường phố đã lên đèn, dòng người hối hả ngược xuôi, xong đóng cửa kéo lại rèm cho căn phòng kín đáo, ấm áp. Đăng Khoa thắp nốt cây nến cuối cùng, tắt điện để cả phòng sáng lung linh, trải chiếc khăn trắng tinh lên giường. Tôi giúp cậu ngắt những cánh hoa hồng rải đều lên, lấy điện thoại mở một bản nhạc du dương. Mùi thơm thoang thoảng, không gian lãng mạn làm hai người đàn ông nghe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ người yêu của bạn Đụ tập thể Làm tình tay ba Sextoy Thác loạn tập thể Thuốc kích dục Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex học sinh Truyện sex khổ dâm Truyện sex phá trinh
Chuyện tình thời sinh viên – Quyển 1
Phần 47 Sáng hôm sau tôi gọi điện về nhà cho mẹ nói rõ ý định của mình là sẽ không về quê. Mẹ tôi nghe mà cũng không nói gì, chỉ hỏi đúng 1 câu: Vì cái Hiền phải không? Mẹ tôi biết Hiền do tôi nhiều lần cũng đã nói qua tình hình với bà từ năm cuối, đợt tôi bảo vệ tốt nghiệp, mẹ tôi xuống Hiền cũng đến ăn cơm nên cơ bản cũng đã rõ tình hình. Lúc đó bà cũng không thể hiện gì nhiều lắm nên tôi cũng không để tâm. Tôi nghe thế thì cũng không nghĩ nhiều, tuy nhiên vẫn nói với mẹ tôi không phải, ý do tôi muốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex có thật Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng